1.
Nghe đồn thiên kim Úc Thịnh của nhà họ Úc trong thành phố B có một trợ lý nhan sắc hoàn mỹ.
Trong lúc cô mệt nhọc, anh sẽ lặng lẽ tiếp nhận công việc trên tay cô giúp cô xử lý xong;
Sau khi cô nổi nóng đập đồ, anh cũng sẽ yên tĩnh xử lý mảnh vụn, giúp cô bôi thuốc lên ngón tay;
Bạn gái của chồng sắp cưới đến gây rối, anh sẽ mặt không đổi sắc liều mình bảo vệ cô.
Anh sẽ xử lý tất cả yêu cầu hợp lý hay vô lý một cách tốt nhất, tựa như một con robot xử lý công việc không chút cẩu thả.
Bất kể cô trêu anh như thế nào, anh đều sẽ dùng dáng vẻ bình tĩnh nhất xử lý mọi chuyện.
Cô muốn khen thưởng cho trợ lý hoàn hảo, nhưng tặng nhà anh còn trả tiền, tặng cổ phần anh cũng không nhận, tặng xe anh vốn không
dùng…
Haiz, làm khó bà chủ rồi, lòng dạ trợ lý khó đoán.
Úc Thịnh đau đầu: “Vậy rốt cuộc anh muốn gì?”
Thu Tự nhìn cô, gương mặt điển trai lạnh lùng, hàng mi dài che đi sóng ngầm cuộn trào trong mắt.
Muốn em.
Mỗi ngày đều muốn vứt bỏ thân phận trợ lý, tùy ý làm bậy.
Sếp Úc, loại chuyện như vậy, được chứ?
[Câu chuyện về công chúa trong lòng chỉ có sự nghiệp và kỵ sĩ bảo vệ của cô]
[Nam chính yêu thầm và bảo vệ]
[Nam chính lớn hơn nữ chính bốn tuổi, song xử, HE, trợ lý không phải thân phận thật]
[Câu chuyện nhỏ]
Đáy mắt anh mang theo lửa tình nóng bỏng chưa tan, gương mặt đẹp lạnh lùng vì không còn kiềm chế mà trông đặc biệt quyến rũ.
Cổ áo sơ mi của anh mở toang, trái cổ hơi nhúc nhích vì hơi thở dồn dập, cần cổ đỏ bừng.
Cô chợt nhận ra điều đáng giận nhất là loại bị động này.
Cô lên tiếng, giọng hơi khàn khàn, lành lạnh: A Tự, ai cho anh tùy tiện hôn em.
Trên mặt anh mang theo tự trách và mất mát: Xin lỗi.
Úc Thịnh rất giận, dùng sức đẩy anh về hướng bức tường đối diện trên hành lang: Ngậm miệng, không cho anh lên tiếng.
Lưng anh chạm vào tường.
Úc Thịnh ngẩng đầu, giọng lạnh lùng: Em còn chưa cho phép anh được quyền tùy tiện hôn em.
Cô bỗng tiến lên một bước, ấn vào ngực anh: Không được nhúc nhích, muốn hôn cũng phải là em hôn anh…
Âm cuối biến mất khi cô ngẩng đầu dán môi lên môi anh.
2.
Sau mấy tháng chia tay với Úc Thịnh, Cố Giác mới phát hiện rằng mình bị đá.
Lúc này, tin đồn mập mờ của Úc Thịnh và trợ lý đã đồn ra ngoài, Cố Giác tức giận rút vốn đầu tư Úc Thị.
Mấy hôm sau, thư ký đưa đến một bức thư.
Cố Giác: Thế nào, cô ấy biết lỗi rồi à, viết thư xin tha thứ sao?
Thư ký: Sếp Cố, đây là thẻ của cô Úc đưa cho ngài. Cô ấy nói đã có tân sủng (*) rồi, người đó cao hơn ngài, đẹp trai và cũng sạch
sẽ hơn ngài, cô ấy không cần Úc Thị nữa, đây là phí chia tay.
Cố Giác:...
(*)Đề cập đến món đồ/ sự vật/ sự việc mới, được người chủ yêu thích, cưng chiều.
Vào một đêm mưa lớn, Hề Mạn bất lực ngồi xổm trước cửa nhà họ Hề.
Một chiếc ô che trên đỉnh đầu cô, Thẩm Ôn thanh cao văn nhã, hết sức dịu dàng đưa tay về phía cô: "Mạn Mạn đừng khóc, anh ba đến
đón em về nhà."
Từ đó về sau, cô được Thẩm Ôn nuôi dưỡng bên người, cưng chiều như bảo bối. Mọi người đều cảm thấy hai người tình cảm ổn định, sớm
muộn gì cũng sẽ kết hôn.
Một lần Hề Mạn cùng Thẩm Ôn đến dự hôn lễ của một người bạn, trong bữa tiệc, có người trêu chọc: "Thẩm Ôn, cậu với Hề Mạn dự định
khi nào kết hôn?"
Thẩm Ôn uống rượu, không để ý nói: "Đừng nói bậy, tôi coi Mạn Mạn như em gái."
Hề Mạt nở một nụ cười khéo léo: "Mọi người đừng hiểu lầm, em và anh ba chỉ là anh em thôi ạ."
Cô biết bạn gái cũ của Thẩm Ôn sắp từ nước ngoài trở về, họ sẽ kết hôn sớm thôi.
Bữa tiệc còn chưa kết thúc, Hề Mạn đã rời đi giữa chừng. Cô âm thầm thu dọn hành lý, dọn ra khỏi nhà họ Thẩm.
Buổi tối Thẩm Ôn về nhà, thấy không còn bóng dáng Hề Mạn trong căn phòng trống, trái tim anh đột nhiên trở nên trống rỗng.
Văn án 2:
Hề Mạn chuyển đến nhà kẻ thù không đội trời chung của Thẩm Ôn - Giản Chước Bạch.
Trước cửa nhà họ Giản, cô nhìn người đàn ông cao ngạo lạnh lùng trước mặt: "Anh nói chỉ cần tôi dọn vào ở, anh sẽ giúp anh ấy hoàn
thành dự án kinh doanh đó."
Đầu lưỡi Giản Chước Bạch chạm vào răng hàm bên dưới, cảm xúc trên mặt không rõ ràng: "Quan tâm anh ta như vậy, nguyện ý vì anh ta
mà làm bất cứ chuyện gì sao?"
Hề Mạn không nói lời nào.
Thẩm Ôn nuôi nấng cô bảy năm, đây là chuyện cuối cùng cô làm cho anh ta, từ đây ân oán đều được giải quyết, không ai nợ ai.
Khi đó, Hề Mạn không bao giờ tưởng tượng được, cô sẽ vì thỏa thuận này mà toàn tâm toàn ý trao trái tim mình cho Giản Chước Bạch.
Văn án 3:
Mấy người anh em đã mấy hôm không gặp Giản Chước Bạch, hẹn nhau cùng đến nhà tìm anh.
Trên ghế sô pha trong phòng khách, Giản Chước Bạch hiếm khi gần gũi với người đẹp, hốc mắt đỏ lên vì ghen tị: "Thẩm Ôn đã từng ôm
em như thế này chưa?"
Hề Mạn khẽ lắc đầu.
"Đã từng hôn em chưa?"
"Chưa từng." Hề Mạn dán sát ôm lấy cổ anh, "Hôn thế nào, anh dạy em đi?"
Đám anh em: "!!!"
Đây chẳng phải là con thỏ trắng bị lạc trong nhà Thẩm Ôn sao? Thẩm Ôn đang phát điên tìm cô bên ngoài, sao lại bị Chước ca giấu ở
đây???
... Mãi sau này, Hề Mạn mới biết, đêm hôm đó khi Thẩm Ôn đến đón cô đi từ cửa nhà họ Hề, Giản Chước Bạch cũng đã xuất hiện.
Nhắc đến đêm đó, người đàn ông cười tự giễu, đôi mắt đen láy chứa đầy sự thất vọng.
Anh ngẩn người nhìn màn mưa ngoài cửa sổ, thanh âm gần như không thể nghe thấy: "Đáng tiếc đến muộn một bước."
Thể loại: Huyền Huyễn, Xuyên Không, Đam Mỹ, Trọng Sinh.
Đang đọc truyện Hamster Của Đại Công Tước Phương Bắc của tác giả 플루토리, tôi tin rằng đã qua đời do một tai nạn. Tuy nhiên, thật kỳ
diệu khi tôi được trọng sinh vào thế giới tiểu thuyết từng đọc, nhưng dang vì bị chặn giữa chừng.
Tuy nhiên, khi tỉnh dậy, tôi hoá thân thành một chú hamster nhỏ nhắn, một điều hoàn toàn không có trong câu chuyện.
Để trở lại cơ thể của mình, tôi được giao nhiệm vụ mang "phép màu" đến thế giới này. Tuy vậy, tôi phải cứu được Kyle, người đã
khiến tôi đừng lại từng trang trong tiểu thuyết, để chống lại lời tiên tri chết chóc.
Nếu bạn quan tâm đến truyện đam mỹ, hãy đọc thêm Khói Hoa Lãnh Cung hoặc Sau Khi Ta Bị Sư Huynh Chứng Đạo.
Tác giả: Vô Nhất Vô Bửu
Thể loại: Ngôn Tình
Giới thiệu:
Họ đến với nhau là vì bất đắc dĩ, một người luôn sống cho người khác, luôn nghĩ cho người khác, người còn lại chỉ biết ích kỉ cho
sống cho riêng mình.
Tai nạn đó khiến Từ Ninh Hi bị mù, cô cũng không oán trách ai, còn Mộ Dương chồng của cô lại luôn lo lắng cô lấy đó làm cái cớ để
ràng buộc anh, làm khó anh, bỏ mặc cô sống hay chết đều không màng đến.
Mộ Dương ngồi trước màn hình, anh nhìn người đàn ông trong máy tính đang chỉa súng về phía vợ mình, anh siết chặt tay lại, thầm
mong người đàn ông đó nhanh chóng nổ súng lấy mạng của Từ Ninh Hi đi.
Tôi bị ép tham gia show tình yêu và hôn nhân với đối thủ một mất một còn.
Người ta show tình yêu mộng mơ, còn chúng tôi thì điên cuồng bóc phốt nhau.
Tôi: “Tính tình tốt ư? Giả tất! Lúc không quay miệng độc muốn chết, thường xuyên gây gổ cãi nhau với tôi, đi xe ngang qua lỡ vẩy
nước có tí cũng phải diss người khác hai câu.”
Đỉnh lưu nào đó: “Hừ, còn cô nào đấy trông thì thông minh nhưng vào bếp lại là trùm hậu đậu, cắt có quả táo cũng cắt vào tay. Làm
tôi hoảng đến mức suýt chút nữa phải gọi 120.”
Sau khi chương trình phát sóng, cư dân mạng mới hôm nào còn phỉ nhổ tôi với anh không có cảm giác CP, nay lại khóc lóc nháo loạn
mong chúng tôi thành thật.
Cư dân mạng: “Sao lại có người cãi nhau cũng mang lại cảm giác đang tạt “cơm chó” thế này? Ôi cái bầu không khí căng thẳng xen
chút mờ ám này! Hai người họ mà không có ý gì với nhau chắc tôi điên mất!”
Bạn đang đọc truyện Vọng Tưởng Giang Sơn của tác giả Bạch Dược Nhân Sư. Nguyện yêu người, trọn đời trọn kiếp
Vì người, thế gian buồn vui, bao nhiêu khổ ải, ta cũng nguyện gánh lấy.
“Trời xanh chứng giám, lời hẹn ước của chúng ta sẽ luôn tồn tại.
Trẫm sẽ cùng người ngày xuân thưởng trà, hè cùng hái sen, thu tới nhìn lá rơi, đông đến cùng sưởi ấm.”
“Yêu ngươi là điều trẫm chưa hề lường trước." Hắn vuốt ve lọn tóc trên khuôn mặt y, từng lời, từng chữ đều là "ái tình" khó dứt.
Giang sơn ảo mộng chốn tranh quyền? Kẻ mang trong tay thế lực mạnh mẽ, liệu có thấy cô độc khi không ai bên cạnh? Vào một thời
điểm nào đó, nhất định sẽ nhìn tới, chỉ có người bên cạnh mới khiến hắn vui lòng...
"Vì ngươi ta bỏ cả giang sơn, vì ngươi ngay cả hậu cung cũng chẳng màng..."
"Một chữ yêu, một chữ hận, tất cả chỉ gói trong hai từ vọng tưởng!"
SỐNG LẠI MỘT ĐỜI, PHU QUÂN TA VẪN CHỌN BẠCH NGUYỆT QUANG
____
Tác giả: Cô Cô Loạn Khiếu
Dịch: Mộc Hề
Beta: Bơ
____
Trong lòng phu quân ta có một ánh trăng sáng.
Mười năm ta cùng hắn làm phu thê với nhau, sau khi c.h.ế.t lại cùng nhau sống lại vào cái ngày ánh trăng sáng của hắn gặp nạn.
Đó cũng là ngày mà gia đình ta bị phản quân bao vây ở ngoại thành.
Lần này hắn không tới cứu gia đình ta như kiếp trước nữa, thay vào đó hắn cưỡi ngựa đi cứu ánh trăng sáng của hắn.
ĐÊM NAY AI BAY LÊN GIƯỜNG
Tác giả: 萝叁仟
Giới thiệu:
Nửa đêm mười hai giờ, hai tay tôi đột nhiên bị một bàn tay mạnh mẽ khóa chặt trên đỉnh đầu.
Tôi bừng tỉnh sợ hãi, đang định hét lên thì bị một bàn tay to lớn bịt miệng lại.
Chợt theo ánh trăng sáng, tôi thấy rõ người.
Là Ngụy Trạch Thu – nam thần của học viện cảnh sát!
Tôi bị dọa đến nước mắt chảy ròng.
Trong mắt chỉ có trời xanh(Độc độc hữu tình thiên).
Tác giả: Nha Đậu (Nha Nha Cật Tố Dã Cật Nhục)
Độ dài: 84 chương chính văn + 14 ngoại truyện
Editor: tokyo2soul
Giới thiệu:
Câu chuyện tình yêu của những con người bình thường.
Cuộc đời không phức tạp đến thế/ Hạt đậu và tương tư gieo xuống, có lẽ đều sẽ kết quả/ Bạn dám thử/ Thế giới sẽ dám đáp lời (Cuộc
sống)
Trầm tĩnh ít nói bị mù một mắt công x lạc quan vui vẻ khỏe mạnh thụ.
Bảo vệ xuất ngũ x nhân viên giao hàng (shipper).
Câu chuyện về hai con người đơn độc thiếu thốn tình yêu, nương tựa vào nhau nơi thành phố xa lạ, nắm tay nhau tiến tới.
Câu chuyện này thiên hướng đời thường, muốn viết về tình yêu vô cùng giản đơn của người bình thường.
Cuộc sống thực tại không có nhiều những chuyện bi hài máu chó tới vậy, củi gạo dầu muối tương giấm trà, bên nhau lúc khó khăn hoạn
nạn cũng chính là tình yêu.
Ps: Tiểu thuyết không phải hiện thực, mong đừng bám vào địa phương, tập tính hay lai lịch xuất thân của nhân vật.
Editor có lời muốn nói:
Tình cờ đọc bình luận có thể giải nghĩa tên truyện thế này: công bị mù một mắt chỉ nhìn được một bên, là độc độc (duy độc, chỉ
một), thụ tên Tần Thiên, nên tên truyện mới là Độc Độc Hữu Tình Thiên (trong mắt chỉ có trời xanh).
Để đơn giản hóa nội dung và làm cho nó dễ đọc hơn, chúng ta có thể viết lại như sau:
Trong truyện Người Đó Hứa Sẽ Cưới Ta của tác giả Bán Tài Minh Nguyệt, Thái tử điện hạ từng nói rằng sẽ cưới người anh hùng chí
danh. Tuy nhiên, ta lại rút lại lời hứa sau đó.
Sau khi trải qua những thử thách, Thái tử gặp tai nạn và mất trí nhớ. Anh được cứu chữa bởi một cô gái và quên mất về lời hứa của
mình với người anh hùng.
Trở về cung điện, Thái tử quyết định từ hôn người anh hùng để bên cạnh cô gái đã cứu mình. Hoàng thượng triệu hồi người anh hùng
để giải quyết tình huống.
Trong đại điện, người anh hùng quỳ gối và đặt tất cả vào quyết định của Thái tử. Bạn có thích thể loại này, hãy thử đọc Công Chúa
Nhỏ Trong Tay Ma Thần Tàn Bạo hoặc Người Vợ Bất Đắc Dĩ Của Tổng Tài.
ÁNH SÁNG LÀ EM, THÂM TÌNH LÀ ANH
Tác giả: Sở Ly
Thể loại: Sủng, Trùng sinh, HE
Nam chính: CEO Tập Đoàn Hoắc Thị _Hoắc Kinh Vũ ( 30 tuổi)
- Tính chiếm hữu cao nhưng rất thâm tình
Nữ chính: Nghệ sĩ dương cầm: Lạc Anh ( 25 tuổi)
- Dịu dàng, có hơi yếu đuối
Văn Án
Cô và hắn kết hôn với nhau đã lâu nhưng mặt trái của cuộc hôn nhân này chính là sự giam cầm, chiếm hữu cô của hắn, hắn rất yêu cô,
cô cũng vậy.
Hắn có tính chiếm hữu cực cao, còn cô thì là một người phụ nữ bướng bỉnh, cố chấp yêu đến ngu ngốc. Chỉ vì ghen tuông mà mất kiểm
sóat hắn đánh cô tới chết nhưng cô gái vì quá yêu mà chấp nhận cho hắn đánh.
Đến khi nhận ra hắn lại điên cuồng ôm chặt người phụ nữ trong lòng cầu xin cô sống lại. Người phụ nữ bất ngờ trùng sinh nhận ra
người đàn ông này quá máu lạnh từ đó cô luôn muốn ly hôn nhưng chính điều này lại khiến hắn hiểu ra được sai lầm của bạn thân.
Cuộc hôn nhân này sẽ đi về đâu.
Nội dung văn án sau khi được viết lại:
Khi Tưởng Vân bị ba mẹ đẩy xuống nông thôn, cô bất ngờ thức tỉnh ký ức của kiếp trước. Bất chợt, cô nhận ra rằng nơi trú ẩn mà cô
đã mua trong kiếp trước cũng đã theo cô về hiện tại.
Thời những năm 1970 là thời điểm mà bất kỳ ai có năng lực đều có thể thể hiện tài năng của mình. Trên đường về nông thôn, cô gặp
một nữ chủ siêu thị, đến từ hiện tại nhưng lại thường xuyên khám phá về quá khứ của cô. Còn lại, có một nam thanh niên trí thức,
cô gái trẻ trong làng và một nữ thanh niên trí thức hoạt bát và vui tính. Họ đều có câu chuyện của riêng mình, tạo nên những
khoảnh khắc đáng nhớ...
Tuy vậy, Tưởng Vân chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường và ăn dưa như bao người khác. Mục tiêu đầu tiên của cô là kiếm được 100
triệu đồng bằng việc kinh doanh dưa. Dù có việc gì thì cũng phải giành thời gian cho việc kinh doanh dưa. Tuy nhiên, cô không ngờ
rằng đôi khi ăn dưa còn mang lại những rắc rối.
Cuộc sống yên bình của Tưởng Vân đã khiến người khác ghen tị? Điều này thật bất ngờ và khó tin. Liệu cô có thể vượt qua những
thách thức đang chờ đợi?
Mô tả tóm tắt: Tưởng Vân, một người phụ nữ mê ăn dưa, không sợ khó khăn và luôn nỗ lực để tìm kiếm hạnh phúc trong cuộc sống. Tác
phẩm này dậy khởi những suy nghĩ về chính sự may mắn và lựa chọn của chúng ta.
Thẻ từ khóa: kinh doanh, đấu tranh, cuộc sống, nâng cấp.
Nhân vật chính: Tưởng Vân, nhân vật phụ: đang cập nhật.
Editor: Cyndaquil.
Lý Hà sống lại trong thân thể của chính mình, đang tìm kiếm chồng mình cùng hai đứa con lớn, nhưng chồng cô đã quyết định li hôn.
Không còn dây dưa với tình cảm, cô đồng ý thực hiện yêu cầu. Cô muốn tránh xa thành phố để kiếm tiền, không tìm được chỗ ở, cô và
con gái ẩn nấp trong một con hẻm.
May mắn thay, một cô gái đi ra từ bên trong khuyên cô nên sống trong thành phố và kết hôn với con trai của cô ấy. Cô đồng ý và
cuối cùng tìm được chỗ ở, đăng ký kết hôn và trở thành một người phụ nữ độc lập. Sau đó, cô đã bắt đầu kinh doanh bánh mỳ.
Cuộc sống của cô bắt đầu thay đổi khi cô cứu một người đàn ông và chăm sóc anh ta đến khi bà cụ của anh ta qua đời. Với sự giúp đỡ
của bà, cô đã bắt đầu kinh doanh, làm việc chăm chỉ để nuôi con gái mình. Nếu các bạn muốn biết tiếp diễn biến, hãy đọc tiếp để
tận hưởng câu chuyện ngôn tình đầy cảm hứng này.
[ZHIHU] TÔI VÀ THIÊN KIM GIẢ ĐỀU MANG THAI
Tác giả: 棠棠
Người dịch: AKDLFLS ( Lin Rin)
—————————————————
Văn án:
Thiên kim giả nâng cái bụng to, vẻ mặt kiêu ngạo.
“Đứa trẻ trong bụng tôi là của thái tử gia ở Bắc Kinh.”
Bố mẹ tôi mở cở trong bụng, liên tục khen thiên kim giả có bản lĩnh.
Sau đó lại quay sang ghét bỏ tôi không có lòng tự trọng, không thể trông cậy tôi gả vào hào môn.
Hôm nay, gia đình thái tử gia ở Bắc Kinh cho người tới.
Thế nhưng người tới lại là chú ba của thái tử gia, người cầm quyền chính thức của nhà thái tử gia.
Anh bước nhanh về phía tôi, vẻ mặt khẩn trương.
“Hết giận chưa em”
TÊN TRUYỆN: UYÊN ƯƠNG MỘNG
Tác giả: 宫墙往事
Văn án: Meo Meo
Dịch: Vịt khó ở
Raw: Mật Mật
Số chương: 16 chương + 3 phiên ngoại
[Văn án]
Trưởng tỷ là người xuyên sách, từ nhỏ tỷ ấy đã nói với ta, đời này ta nhất định phải tránh xa một người đàn ông tên là Tiêu Quyết
để thay đổi kết cục của ta, nữ phụ độc ác có cái ch.ế.t bi thảm.
Nàng không cho ta đến kinh thành, cấm ta đến gần bất kỳ người đàn ông nào mang họ Tiêu, còn cẩn thận chọn cho ta một hôn sự ở
Giang Nam, hoàn toàn chặt đứt nghiệt duyên giữa ta và nam chính.
Ngày đại hôn, tiểu lang quân ta ái mộ tay cầm thanh ngọc như ý, vén chiếc khăn trùm đầu màu đỏ thẫm của ta lên, mỉm cười nói với
ta:
"Ương Ương, ta lừa nàng, thật ra ta tên thật là Tiêu Quyết."
Trong truyện, công chúa Liễu Thanh Nghi phải đối mặt với mệnh lệnh hòa thân và cùng với đó là những kế hoạch động trời của các phe
phái tranh giành hoàng vị. Bị lợi dụng bởi người và người yêu, cô phải đưa ra quyết định để chống trả, chiến đấu trong chốn hoàng
quyền đầy tai tiếng.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể tìm hiểu thêm về Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình hay Hôn Nhân Hợp Đồng - Yêu Em Thật
Lòng.
Tác giả: Yến Nhi Vũ
Thể loại: Ngôn Tình
Giới thiệu:
Nàng công chúa trong tòa lâu đài bị ác ma để ý, kí ức đau đớn bị che phủ đi bởi sự ngọt ngào chết chóc, ham muốn chiếm hữu mãnh
liệt được giấu dưới danh nghĩa tình yêu...
Tên Hán việt: Tự mật đào
Tác giả: Hứa Thừa Nguyệt
Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại, cưới trước yêu sau, duyên trời tác hợp, 1v1, HE
Editor: Hà Thu
Văn án:
Cả đời Tiêu Minh Triệt muốn né nhất chính là ba kiểu nữ nhân: quá mức mỹ lệ, nhu tình như nước, cuối cùng là trong ngoài bất nhất.
Mà nàng công chúa Lý Phượng Minh của dị quốc gả tới đây để hoà thân, thành thê tử của hắn lại gom hết ba điểm này vào trên người.
Dung mạo hoa quý, diễm lệ hơn mẫu đơn, hiền thục, dịu dàng lại biết săn sóc, trước mặt mọi người thì giả vờ giả vịt, sau lưng hoàn
toàn là một gương mặt khác.
Mọi người đều nói, Tiêu Minh Triệt đối với Lý Phượng Minh vừa lãnh đạm lại xa cách. Vậy mà từ đầu đến cuối nàng đối với hắn vẫn
tình thâm nghĩa trọng, thật đúng là biết nhẫn nhục chịu đựng giống y như quả hồng mềm.
Chỉ có Tiêu Minh Triệt biết, làm gì có cái gì gọi là tình thâm nghĩa trọng, nhẫn nhục chịu đựng như quả hồng mềm. Nữ nhân tên Lý
Phượng Minh kia, đúng là giống như mật đào, bề ngoài xinh đẹp, có vị ngọt, nhưng tâm lại vô cùng cứng rắn.
Hắn lần lượt đem hết mấy thủ đoạn bán thảm* mình có thể nghĩ ra được như: nhiệt tình thân cận, dùng chân tình lay động chân tâm,
rồi lại lấy sắc dụ dỗ, thế mà vẫn hoàn toàn vô dụng với nàng.
* ra vẻ mình là người đáng thương, là kẻ bị hại.
Trong đêm tuyết gió lạnh, đối mặt với cánh cửa tẩm điện đang đóng chặt, Tiêu Minh Triệt quấn chặt lớp áo khoác trên người lại, cặp
mắt tinh xảo đào hoa mang theo vẻ âm u, nham hiểm, lại có chút tức giận.
“Lý Phượng Minh, ta đường đường là Nhiếp Chính Vương của Đại Tề. Nửa đêm bị nàng đuổi ra khỏi phòng, vậy mà chỉ có một cái áo để
khoác ngoài thôi sao? Tốt xấu gì cũng phải cho thêm cái chăn chứ?!”
***
Từ khi hòa thân gả qua đây đến giờ, mấy năm nay Lý Phượng Minh đều chăm chỉ vơ vét của cải vào mình. Vậy mà tới thời điểm chuẩn bị
giả chết để chạy trốn, lại có chút sự cố xảy ra.
Từ sau một lần ngoài ý muốn nào đó làm chuyện “đôi bên cùng vui sướng”, vị trượng phu trên danh nghĩa luôn nghiêm cấm nàng đụng
vào mình mới hiểu thế nào là thực tủy biết vị*. Chẳng những suốt ngày quấn lấy nàng làm mấy chuyện ân ái thân cận, mà ánh mắt nhìn
nàng cũng đong đầy nhu tình mật ý.
*Thực tủy biết vị: Nghĩa đen chính là khi ăn tủy rồi chúng ta đều cảm thấy mùi vị của nó rất ngon nên ăn rồi lại muốn ăn tiếp.
Nghĩa bóng ám chỉ trải qua chuyện gì đó một lần, lại muốn tiếp tục làm chuyện đó lần nữa.
Tình thế có vẻ không ổn rồi.
Sở dĩ những năm này nàng quan tâm, chăm sóc, đối tốt với hắn, hết thảy cũng chỉ là vì yêu cầu hợp tác cộng sinh hai bên cùng có
lợi. Nhiều lắm cũng chỉ có chút đồng tình đối với hắn mà thôi.
Lợi ích liên hôn rõ ràng như thế, làm gì có chuyện tình cảm chân thật?
Sau một phen cân nhắc lợi và hại, Lý Phượng Minh quả quyết nói: “Đỡ ta nằm xuống! Rồi mau đem thuốc giả chết của ta ra đây!”
Nói đùa cái gì vậy? Thiên hạ rộng lớn như thế, có bao nhiêu là mỹ nam tử với đủ các thể loại khác nhau. Nếu quãng đời còn lại chỉ
có thể sống chung với duy nhất một người là Tiêu Minh Triệt… Hừ, nghĩ sao cũng thấy bản thân phải chịu thua thiệt.
Vở kịch nhỏ:
Tiêu Minh Triệt: “Bây giờ nàng chỉ còn lại hai lựa chọn. Thứ nhất, ở lại. Vậy ta chính là của nàng, còn nàng vẫn là nàng.”
Lý Phượng Minh uống thuốc giả chết, hơi thở mong manh: “Thứ hai thì sao?”
Tiêu Minh Triệt: “Thứ hai, nếu nàng vẫn khăng khăng muốn ‘chết’, ta sẽ hạ lệnh niêm phong tất cả sản nghiệp và đồ đạc của nàng, để
cho nàng nửa đồng cũng không mang đi được.”
Lý Phượng Minh đang “hấp hối” mạnh mẽ giãy dụa, kinh ngạc ngồi dậy: “Nằm mộng thiên thu của chàng đi! Muốn người không có, đòi
tiền…”
“Quên đi, vẫn là nói chuyện muốn người đi.”
***
Tiêu Minh Triệt: Từ khi nàng tới bên cạnh ta, cuối cùng ta mới sống đúng như bộ dáng của một con người nên có. Trước đó, cùng lắm
chỉ coi như đang tồn tại thôi.
Năm đó ở trong màn tuyết nắm lấy tay nàng, ta mới biết được, thế gian này cũng có ấm áp.
Nội dung chủ yếu: Cung đình hầu tước, duyên trời tác hợp, ngọt văn.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Nàng giống như mật đào, ngoài đẹp, vị ngọt nhưng tâm cứng.
Ý chính: Thắng không kiêu, bại không nản. Tích cực mới có tương lai~
Tác giả: Nhất Sanh Yếu Đích Phì Tử
Thể loại: Xuyên Không, Huyền huyễn
Giới thiệu:
Ác quỷ loạn lạc, bạch quỷ dạ hành. Ngoài ý muốn Tần Phong xuyên đến nơi này, không có tham vọng lớn, chỉ cần bảo vệ chính mình,
hưởng thụ những năm tháng còn lại. Nhưng trời không chiều lòng người, nam nhân ưu tú đi đến đâu cũng đều nổi bật như vậy. Tổ tiên
lập ra hôn ước, đại tiểu thư có thiên phú dị bẩm của nhà họ Liễu trở thành nương tử.
Tác giả: Linh Linh
Thể loại: Ngôn Tình
Giới thiệu:
Là tình nhân bí mật của Quý Tư Hàn, Thư Vãn theo hắn năm năm. Cô cho rằng chỉ cần ngoan ngoãn thuận theo là có thể lấy được lòng
của hắn, nhưng không ngờ cuối cùng cũng bị vứt bỏ. Từ trước đến nay cô luôn dịu dàng, không ầm ĩ không náo loạn, thậm chí không
dùng của hắn một phân tiền, cứ như vậy rời khỏi thế giới của hắn. Nhưng mà... khi cô muốn gả cho người khác, hắn bỗng nhiên giống
như......