Logo

Truyện Chọn Lọc

Lọc truyện
[Dịch] Thiên Cơ Điện

[Dịch] Thiên Cơ Điện

Thiên Cơ môn từng là môn phái đứng đầu Trường Thanh giới, cho tới ngày cả môn phái dồn công sức xây dựng Thiên Cơ điện. Điện này xảo đoạt thiên công, khi hoàn thành thì sánh ngang Thiên Đạo. Chính vì vậy, nó không thể hoàn thành. Thiên Cơ điện bị cả Trường Thanh giới hợp lực hủy diệt, phân cắt. Thiên Cơ môn cũng từ môn phái đỉnh phong của Trường Thanh giới rớt xuống hạng tam giáo cửu lưu chuyên coi bói cho người khác. Cho tới khi Ninh Dạ được Côn Luân kính - một bảo vật trong Thiên Cơ điện - đưa tới Trường Thanh giới, rồi duyên phận dắt lối gia nhập Thiên Cơ môn, trở thành truyền nhân trực tiếp của Thiên Cơ điện bị tàn phá. Đó cũng là ngày bắt đầu đếm ngược cho tới lúc... Thiên Cơ môn diệt môn. Một nhân viên tình báo chuyên nghiệp tại thế giới trước phải làm sao để báo thù những môn phái bá chủ cả một thế giới và gây dựng lại môn phái cũ từ con số không?
Duyên Phận 0880 chương
[Dịch] Livestream Siêu Kinh Dị

[Dịch] Livestream Siêu Kinh Dị

"Mọi người ơi! Mọi người ơi! Mở coi livestream Siêu Kinh Dị đi mọi người" "Hoan nghênh mọi người đến với phòng Livestream Siêu Kinh Dị. Trước khi bắt đầu livestream, mình buộc phải cảnh báo các bạn một chuyện. Chỉ có 3 dạng người có thể xem chương trình livestream của mình, đó là: kẻ có âm khí nặng nề trên thân, kẻ sắp chết trong vòng 7 ngày, và loại thứ 3, mình cũng khó giải thích rõ ràng. Mình chỉ có thể nói là.... Các bạn coi chừng sau lưng nha!!!" Những tình tiết trong truyện chỉ là do tác giả hư cấu, nếu có thật, chỉ là trùng hợp. Lưu ý: Truyện ở ngôi thứ nhất - xưng "tôi". Những đại từ nhân xưng như "hắn" không có nghĩa đang ám chỉ nhân vật chính mà còn tùy theo ngữ cảnh. Cập nhật định nghĩa: - Bát tự: Bát tự là bộ môn khoa học nghiên cứu về chu kỳ thịnh suy, cách khắc chế sinh hóa của ngũ hành.. Đây là một hệ thống lý luận dự đoán vận mệnh con người hoặc hiện tượng thiên nhiên được hình thành dựa trên những số liệu thống kê qua hàng ngàn năm. - Thần sát: Thần Sát chính là là nói về các ngôi sao chứ chả là gì to tát ghê ghớm cả. Ví dụ: Thái Tuế là 1 vị thần sát, Độc hỏa là 1 vị thần sát.
[Dịch] Miêu Cương Cổ Sự

[Dịch] Miêu Cương Cổ Sự

Họa lớn của vu cổ, bắt đầu từ thời Tây Hán, kéo dài hàng ngàn năm, dù bị cấm đoán nhiều lần nhưng không bao giờ chấm dứt. Đến nay, quốc học đang dần suy tàn, trí thức dân chúng ngày càng mở rộng, Trung Quốc rộng lớn, chỉ có người dân ở vùng nông thôn mới thảo luận về điều này, nhiều người "do duyên số mà sống trong núi này" đều không hề biết, không hiểu, không nghe nói. Mặt khác, thuật vu cổ, hạ độc, Mao Sơn thuật, lại lưu hành khắp nơi ở Đông Nam Á, kể cả Hương Cảng, Đài Loan, đều phồn vinh hưng thịnh, các lưu phái nhỏ lẻ xuất hiện. Nhân vật chính trong câu chuyện là một thanh niên bình thường thuộc tộc Miêu. Vì lý do không rõ, bà ngoại của hắn, một bà cốt ở trại Miêu, trước lúc qua đời đã đặt một loại độc cổ chết người vào thân thể hắn, khởi đầu một hành trình tự cứu bản thân đầy khác thường. Từ đó trở đi, hắn bắt đầu tiếp xúc với thế giới huyền bí, kết bạn với những người đặc biệt, có năng lực phi thường, và cũng bắt đầu từ một người bình thường từ từ biến đổi, trưởng thành, trở thành một cổ sư đến từ Miêu Cương. Tất cả những điều này, chỉ là để dẫn dắt hắn từng bước từng bước khám phá, những sự kiện trong truyền thuyết đã mất tích về quốc gia Dạ Lang, về bí mật và tham vọng không thể tiết lộ của người Dạ Lang.
[Dịch] Quỷ Bí Chi Chủ

[Dịch] Quỷ Bí Chi Chủ

Trong cơn thủy triều của máy móc và hơi nước, ai có thể chạm tới phi phàm? Trong màn sương mù của lịch sử và tăm tối, là ai đang thì thầm? Ta tỉnh lại trong bức màn bí ẩn, mở mắt ra trông thấy thế giới này: Súng ống, đại bác, tàu chiến, khinh khí cầu, máy vi sai; ma dược, bói toán, thần chú, Người Treo Ngược, vật phong ấn... Mặt trời vẫn rạng rỡ mỗi ngày, những điều huyền bí chưa bao giờ vắng bóng. Đây là một truyền thuyết về "Kẻ Khờ".
Già Thiên

Già Thiên

Diệp Phàm là nhân vật chính trong truyện Già Thiên của tác giả Thần Đông, hắn từ 1 kẻ lưu lạc khỏi quê hương, nhưng có vô địch niềm tin, một đường sờ soạng lần mò, cả thế gian là địch, tự mình đi lên, huyết chiến cho tới khi trở thành Thiên Đế, là người mạnh nhất vũ trụ từ vạn cổ đến nay, làm được những điều phi thường trước nay chưa từng có. Truyện không sáng tạo ra một thế giới khác, nhưng lại khéo léo gợi mở ra những chi tiết thần bí, không chớp nhoáng đưa ngay người đọc vào một không gian xa lạ, mà như số mệnh đã sắp đặt cho nhân vật vậy. Sâu thẳm bên trong vũ trụ, chỉ có bóng tối lạnh lẽo. Bên trong vũ trụ cô quạnh này, tàu thăm dò vũ trụ thu được một bức hình ảnh chấn động lòng người. Chín bộ xác rồng khổng lồ kéo một quan tài bằng đồng thau, tuyên cổ trường tồn. Cửu Long kéo quan tài, đến tột cùng là trở về thượng cổ, vẫn còn là đi tới bến bờ tinh không? Một thế giới tiên hiệp to lớn, kỳ lạ rực rỡ, thần bí vô tận. Nhiệt huyết sôi trào như núi lửa, tình cảm mãnh liệt như biển lớn dâng trào, dục vọng như vực sâu thăm thẳm... Không phải ngẫu nhiên mà tác giả cho Diệp Phàm không gia nhập một gia tộc hay thánh địa nào, không học bất kì môt quyển kinh trọn vẹn nào, cũng không phải là thể chất mạnh nhất, luôn bị thiên địa áp chế, nhưng đánh bại mọi thể chất, quyét ngang tinh không cổ lộ, vượt lên thiên địa độ kiếp thành Thiên Đế.
1822 chương
Thông Thiên Chi Lộ

Thông Thiên Chi Lộ

Thông thiên luôn là con đường mơ ước của những người tu chân từ bao đời. Tu kiếm, tu trận, tu bằng đan dược hay song tu… tất cả đều hướng đến con đường là thông thiên, vươn tới trời cao. Gã, chỉ là một tán tu nhỏ nhoi trong ngôi thành nhỏ, bị gạt gẫm mua đồ rởm nhưng vô tình lại nhờ đó bước lên con đường trở thành cường giả thông thiên. Nàng, là đệ nhất mỹ nữ của đại lục, được vô số thanh niên tài tuấn ngưỡng mộ nhưng rồi cuối cùng cũng về bên gã. Nàng, là mỹ nữ băng tuyết nổi danh, hết lòng vì sư muội, nhờ duyên trời đưa đẩy mà đến bên gã. Nàng là đại tu sĩ lừng lẫy một phương, cũng vì một lần gặp gỡ mà bước cùng con đường với gã. … Hãy cùng đọc Thông thiên chi lộ, để trải nghiệm con đường đi lên thành cường giả. Vẫn là một thế giới tu tiên cá lớn nuốt cá bé, đầy những hiểm ác nhưng không thiếu tình người, và quan trọng là ngập tiếng cười, chắc chắn sẽ khiến bạn thỏa mãn với những phút giây được thư giãn. Đọc để cảm nhận ngòi bút của Vô Tội, cao thủ viết truyện tiên hiệp hài hước nổi danh.
1284 chương
[Dịch] Cầu Ma

[Dịch] Cầu Ma

Cầu ma là Nhĩ Căn kế Tiên Nghịch về sau lại một tu chân tác phẩm tâm huyết trong một chữ cầu, có hai giải, vừa là cầu khẩn, một là truy cầu. Nhưng ma lại không phải Ma Đầu, tác giả đem làm chủ góc Tô Minh mở ra một cái hoàn toàn mới tu chân cầu ma chi môn. Nếu như các bạn đã từng là fan của truyện Tiên Nghịch, chắc các bạn không thể nào quên được tác giả Nhĩ Căn, một tác giả tuy mới nhưng bút lực có thể nói là vô cùng vững chắc. Qua nhiều ngày mong đợi, cuối cùng Nhĩ Căn đã cho ra tác phẩm mới: Cầu Ma. Như thế nào là ma? Là người táng tận lương tâm, vì thành công mà không từ thủ đoạn, thậm chí tu hành ma công để thành ma đầu sao? Nhĩ Căn không nghĩ thế, Nhĩ Căn muốn viết về một MA thật sự, chứ không phải là một ma đầu thô tục âm u. Với tác phẩm này, Nhĩ Căn mong muốn truyền đạt đến cho người đọc một cuộc sống đầy nhân sinh, một nội dung động lòng người. Với tác phẩm này, Nhĩ Căn muốn xây dựng một Tô Minh đứng trên đỉnh núi nhìn xuống trời đất, mang theo ý vị tang thương và bi thương. Nếu như thế nhân đã gọi ta là ma, vậy thì dứt khoát, Tô Minh ta từ nay về sau...chính là Ma!
Nhĩ Căn1480 chương
[Dịch] Thư Kiếm Trường An

[Dịch] Thư Kiếm Trường An

Hai năm trước, Mạc Thính Vũ mang theo một thanh đao rời khỏi Trường An, một mình đi về phương Bắc. Hai năm sau, một thiếu niên tên Tô Trường An mang theo một thanh đao tới Trường An. Câu chuyện của chúng ta, bắt đầu từ đây. Dịch giả Đình Phong: “- Tại sao nhất định phải giết người đó? - Bởi vì ta đã hứa với người khác nhất định phải giết nàng. - Là ai? - Người trong thiên hạ!” …. Câu chuyện này nó mở đầu như vậy đó, có một chút gì thôi thúc bạn muốn đọc tiếp. Cả mạch truyện như một bản Túy Hồng Nhan ngân nga mãi, và tất nhiên bài hát này thì không có gì khác ngoài sự bi thương, nhiều khoảng lặng sau những trận chiến làm ta phải thổn thức tưởng chừng như không muốn dịch nữa. Tác giả lấy bối cảnh thời Tam quốc, ba tộc Nhân Yêu Man xen lẫn tu tiên nên vẫn có tham vọng vương triều bất diệt của Thánh Hoàng Đại Ngụy, bóng dáng đâu đó của Ngọa Long tiên sinh đa trí như yêu quái hay Sở gia của Giang Đông hiệp can nghĩa đảm… bao hàm tất cả là âm mưu cả ngàn năm của Thiên Lam viện – nơi nhân vật chính được nhận vào học. Nhân vật chính chỉ là một thiếu niên tư chất bình thường, hắn bị cuốn vào vòng xoáy âm mưu vì vô tình cứu được sư phụ mình suýt chết trong giá rét. Từ đây, hắn mang thanh đao của y về đệ nhất đô thành Trường An và bước lên con đường tu tiên đầy gian nan vất vả. Tác giả viết về sự trưởng thành của nhân vật khá tốt, ai rồi cũng từ “sửu nhi” mà biết tính toán sau đó là thỏa hiệp cho những mục đích của mình, quan trọng là không đánh mất bản tâm mà thôi. 2 quyển đầu có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất, không ưu lo nhất mà người viết muốn chúng ta hoài niệm về thời tuổi trẻ, có lẽ thế mới lấy bút danh Hắn Từng Là Thiếu Niên, khá lạ nhỉ? Chưa truyện nào mà ta thấy nhân vật chính “ăn hành” ngập mồm đến như vậy, hắn luôn rất cố gắng, tiết kiệm từng giây từng phút để tu luyện nhưng mỗi lần tăng cấp thì lại đụng phải đối thủ cực mạnh và cái kết thì… khỏi nói chắc các bạn cũng hiểu. Truyện có lẽ không hay lắm ở pha đánh nhau hay chiêu thức nhưng không khí hùng tráng, bi thương, dồn dập của những trận công thành chiến là không hề thiếu. Bản thân ta thực sự rất ghét việc giết người như ngóe, đi đến đâu đập tan đến đó, đọc thì hăng máu nhưng chả rút được điều gì từ việc đó. Nếu bạn đã đọc sẽ cảm thấy cực kỳ thương nhân vật Bắc Thông Huyền hay quân Tây Lương, im lặng thủ hộ muôn dân trăm họ mà lưng đeo tiếng xấu, chưa đêm nào ngon giấc vì không đem được hạnh phúc cho người yêu. À, truyện còn một cái hay là nói về Thất Tinh Bắc Đẩu, chính xác là các vì sao trên bầu trời, như Tử Vi tinh chủ là của Thánh Hoàng có năng lực sắc phong... Người tu hành được vì sao kí sáng “nhận thức” từ trăm triệu dặm xa vượt đến chiếu ánh sáng lên người và truyền cho sức mạnh, thật đẹp mắt a. Kết truyện, ta dùng câu này “Trang sinh hiểu mộng mê hồ điệp, rốt cuộc là Trang sinh mộng điệp, vẫn là hồ điệp mộng gặp chính mình trở thành Trang sinh?”;)
746 chương
[Dịch] Côn Luân Ma Chủ

[Dịch] Côn Luân Ma Chủ

Sinh ra trong thế gia giàu có, liệu có phải là một chuyện đáng vui mừng? Chí ít nửa đời trước Lâm Diệp vui vẻ, cho tới khi mũ trò chơi mà y vừa mua nổ tung ngay lần đầu sử dụng. Tỉnh lại với một thân thể mới, một thân phận mới. Y vẫn là thiếu gia trong thế gia giàu có, chỉ có điều nơi này đã ko còn là thế giới hiện đại của y, ngay cả cái tên cũng đã thay đổi. Tên mới của y là Sở Hưu, thế giới hiện tại chính là <<ĐẠI GIANG HỒ>>, một trò chơi mà y say mê trước lúc chết. Khoan, Sở Hưu? Đây chẳng phải là tên trùm phản diện trong phần ba của trò chơi, Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo gây họa khắp giang hồ? Tên thì đúng, người cũng đúng, chỉ có thực lực và thời gian là không đúng. Lúc này Sở Hưu chỉ là một thiếu gia ăn chơi của gia tộc nhỏ, thực lực yếu kém, bị chèn ép và khinh bỉ không ngừng. Lợi thế của y là gì? Y phải làm gì trong tương lai, tìm cách bước theo con đường trong cốt truyện gốc để trở thành Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo hay tự đi ra con đường riêng cho chính bản thân? Hay cứ bắt đầu từ bước đầu tiên... thâu tóm và trả thù gia tộc của mình trước đi đã! “Giết người tru tâm, nhổ cỏ tận gốc. Ta là SỞ HƯU, hưu trong vạn sự giai hưu.”
2039 chương
[Dịch] Nhất Niệm Vĩnh Hằng

[Dịch] Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Nhất niệm thành biển cả, nhất niệm hóa nương dâu. Nhất niệm trảm nghìn Ma, nhất niệm giết vạn Tiên. Chỉ có niệm của ta... là Vĩnh hằng.
Nhĩ Căn1694 chương
[Dịch] Võ Luyện Đỉnh Phong

[Dịch] Võ Luyện Đỉnh Phong

Võ Luyện Đỉnh Phong (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm làm nên tên tuổi của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không phải là đỉnh phong nên làm thế nào để đi đến cực hạn.Truyện kể về Dương Khai - một đệ tử thí luyện của Lăng Tiêu Các. Khởi đầu, Dương Khai chỉ là một gã quét rác, sai vặt ...vô tình nhặt được một quyển sách đen thần bí, từ đó chàng trai này bước chân vào con đường võ đạo vô cùng vô tận nhưng cũng lắm gian nan trắc trở và đau thương...”Sống trong nghịch cảnh, phát triển trong tuyệt địa, bất khuất không bỏ cuộc, mới có thể khai phá được tiềm năng, khám phá được con đường của võ đạo. Có thể nói dưới bút văn giản dị nhưng vô cùng súc tích đầy hình ảnh của tác giả Mạc Mặc, những trận quyết đấu máu lửa trong Vũ Luyện Điên Phong như diễn ra hết sức sống động trước mắt độc giả...
6007 chương
[Dịch] Võ Thần Chúa Tể

[Dịch] Võ Thần Chúa Tể

Thiên Vũ đại lục nhất đại truyền kỳ Tần Trần, bởi vì bạn tốt phản bội bất ngờ ngã xuống Võ Vực. 300 năm sau, hắn chuyển sinh thành một con riêng ở một vương phủ phải chịu đủ mọi ức hiếp lên người, lợi dụng trình độ kiếp trước, ngưng thần công, luyện thần đan, đi ngược lên trời, quật khởi mạnh mẽ, từ đây bước lên một đoạn khiếp sợ đại lục kinh thế lữ trình
5238 chương
[Dịch] Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

[Dịch] Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Một thư sinh nghèo bỗng trở nên không tầm thường, linh hồn của hắn dã thay đổi. Trong cơ thể này là Lý Dịch, một thanh niên thế kỉ 21. Trở về cổ đại, Lý Dịch còn có một thư viện trong đầu, từ nay không gì không biết. Vì vậy chí hướng của hắn cũng trở nên to lớn hơn. Cho dù không thể phong hầu bái tướng, ít ra cũng phải thử làm đại quan xem sao nha!? Đón ánh mặt trời mới mọc, Lý Dịch phát ra ý nguyện."Đứng lại!"Phía trên một con ngựa cao to, một tuyệt sắc nữ tử tinh tế dò xét một phen, nhẹ vẫy tay:"Trói!"Đám sơn tặc hung ác sau lưng xông lên...Đêm động phòng hoa chúc, nhìn thấy tuyệt sắc nữ tử đẩy cửa phòng tiến vào... chí nguyện của Lý Dịch phát sinh cải biến.Nhất phẩm quan nhân tính là gì? Phong Hầu Bái Tướng, không có ý nghĩa! Ta muốn trở thành nam nhân của sơn tặc Vương a!
1203 chương
[Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

[Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Người quỷ khác đường, âm mộc kết hôn, thiên nga báo đáp, bách quỷ dạ hành, còn có hồ ly tinh thích ăn gan thận lấy tên là Thủy Mộc tồn tại, vô cùng đặc sắc… Tại thế giới này, yêu ma quỷ quái cũng có quyền tranh đấu. Ta là Lâm Quý, vì nhân quả mà đến, theo nhân quả mà tuần tra!
220 chương
[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

Thế giới này có Nho, có Đạo, có Phật, có Yêu, có Thuật Sĩ. Hứa Thất An tốt nghiệp trường cảnh sát, yếu ớt tỉnh lại thì phát hiện mình đang ở trong nhà lao, ba ngày sau bị đày đến biên cương... Mục đích ban đầu của hắn cũng chỉ là tự bảo vệ mình, tiện thể làm một phú ông giàu có, nhàn nhã sống qua những ngày ở cái xã hội không có nhân quyền này. ... Nhiều năm sau, Hứa Thất An quay đầu nhìn lại, ở phía sau là những bằng hữu và kẻ địch trước đây đều đã chết, chỉ còn lại những đống xương trắng. <b>Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông, Sóng vùi dập hết anh hùng. Được, thua, phải, trái thoắt thành không. Non xanh nguyên vẻ cũ, Mấy độ bóng tà hồng?</b> (Thơ Lâm giang tiên của Dương Thận - Bản dịch của Phan Kế Bình) P/S của tác giả: Quyển sách không hề bi kịch! P/S của dịch giả: Truyện top Phong Vân Bảng trên qidian rất lâu. Do tác giả sử dụng khá nhiều "ngôn ngữ mạng" khiến cho quá trình dịch hơi khó khăn. Rất mong nhận được sự ủng hộ của các độc giả!
1726 chương
[Dịch] Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

[Dịch] Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Cuối tháng 7 năm 1.368, một màu đỏ thẫm từ trên trời rơi xuống. Phần 2 của siêu phẩm Quỷ Bí Chi Chủ. Bạn nào muốn đọc Quỷ Bí phần 1 thì vào link này nhé: <a href="https://bachngocsach.vip/truyen/quy-bi-chi-chu/251.html"><span style="color: #128c7e"><b>Quỷ Bí Chi Chủ - Mực Thích Lặn Nước</b></span></a>
92 chương
/22