Logo

Truyện của tác giả Khúc Tiểu Khúc

Lọc truyện
Đừng Khóc (Biệt Khóc)

Đừng Khóc (Biệt Khóc)

Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết, Hào môn thế gia, Song hướng yêu thầm, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, Tiểu bạch, 1v1, Nữ chủ Văn án: 1. Đường gia có hai cô con gái. Người ngoài chỉ nghe nói qua đại tiểu thư Đường Lạc Thiển, lớn lên xinh đẹp, còn đính hôn cùng Lạc thiếu gia Lạc Trạm, được mọi người cực kỳ hâm mộ. Ít ai biết Đường gia còn có một cô con gái bị mù, tên là Đường Nhiễm. Quà sinh nhật năm 16 tuổi của Đường Nhiễm là một người máy phỏng sinh học.* *robot mô phỏng lại hình dáng của sinh vật có trong tự nhiên Ngày người máy được gửi đến, cả nhà đều ở sảnh trước cùng Đường Lạc Thiển chuẩn bị nghênh đón Lạc Trạm lần đầu đến nhà, còn Đường Nhiễm một mình ở trong phòng, sờ soạng đi tìm người máy của cô. Lạc Trạm đứng ở trong bóng tối, sau một hồi mới mở miệng. "Chào buổi tối, chủ nhân." 2. Lạc Trạm gia thế tốt, khuôn mặt hại người, đầu óc siêu đỉnh, là thiên tài AI vô số nữ sinh si mê, nhưng không ai có thể sánh bên anh ta. Nguyên nhân chỉ có một: Lạc Trạm thích đôi mắt mỹ nhân. Mà để có đôi mắt anh ta thích còn khó hơn lên trời. Sau đó Lạc Trạm cùng anh trai đánh cược là phải đóng giả người máy phỏng sinh của cô gái mù Đường gia kia trong 2 tháng. Nhưng anh không nghĩ tới, chính mình sẽ thua trên người một cô gái mù. 3. Sau một thời gian, có tin đồn nói rằng Lạc Trạm vì muốn hủy bỏ hôn ước cùng Đường Lạc Thiển, bị Lạc lão thái gia lấy gia pháp côn đánh thừa sống thiếu chết, lại không kêu một tiếng nào. Mọi người đều đoán là vì ai. Một tuần sau, Đường gia lần đầu tiên tổ chức sinh nhật cho Đường Nhiễm chúc mừng mắt cô hồi phục. Sau bữa tiệc cô uống nhiều quá, ôm cột đá nhỏ giọng kêu muốn gặp Lạc Trạm. Người khác sau khi nghe được liền châm biếm: "Ngay cả Đường Lạc Thiển mà Lạc tiểu thiếu gia còn chướng mắt, huống chi cô chỉ là một đứa nửa mù, cho rằng chính mình muốn gặp liền có thể thấy?" Nói còn chưa dứt lời, Lạc Trạm một thân chật vật từ bên ngoài chạy vào. Lạc tiểu thiếu gia ngày thường khí phách hăng hái mà giờ hoảng đến mức trực tiếp quỳ trên mặt đất, chân tay luống cuống khẽ hôn đôi mắt run run của thiếu nữ. "Đừng khóc." "Gả cho anh được không, Nhiễm Nhiễm?"
Khúc Tiểu Khúc102 chương
Dấu Cắn

Dấu Cắn

Tên tiếng Trung: 咬痕. Tên Hán Việt: Giảo Ngân. Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, gương vỡ lại lành, thiên chi kiêu tử. Editor: Văn Văn, Bèngg,  quynhnhuuu110997 Designer: Wi (KwetTeam). Có một kiểu người, không ai hiểu hắn, không ai quan tâm hắn, tất cả đều cho rằng hắn là kẻ không ra gì, đều sợ hãi hắn. Nhưng, luôn có một người sẽ không như vậy. Và người đó sẽ trở thành một người cực kì đặc biệt, bởi vì người đó khách với những người kia, sẽ không xa lánh hắn, sẽ gần gũi, quan tâm hắn. Tần Lâu từ nhỏ đã là một người điên như thế, và cũng có một người con gái không hề sợ Tần Lâu. Và người con gái đó chính là mối tình đầu của hắn. Chỉ là, sau đó, mối tình đầu chết đi, Tần Lâu càng điên đến "vô pháp vô thiên" (không có pháp luật, không có đạo trời, ý nói bất chấp tất cả). Hắn xem cuộc đời như trò đùa, xem thường tất cả. Số ít mọi người hiểu rõ chuyện tình mà thở dài, dù cho thể xác có hoa mỹ như lúc ban đầu, nhưng bên trong tại một nơi nào đó đã "thối rữa", "mưng mủ". Cho đến một ngày nào đó, người con gái vô cùng giống mối tình đầu xuất hiện. Tần Lâu đem cô đoạt về làm trợ lý tư nhân cho mình, bị mọi người đồn đại rằng bọn họ càng là tình nhân. Những người xung quanh đều tội nghiệp cho Tống Thư: Tần Lâu vô cùng cưng chiều cô, sủng cô tới tận trời rốt cuộc chẳng qua chỉ xem cô như thế thân. Cuốn《Ngược luyến tàn tâm chỉ vì yêu tổng tài của thế thân》được người trong tập đoàn phát hành mười mấy phiên bản. Trong cuộc họp thường niên, Tống Thư bị vài đồng nghiệp nữ trêu đùa: "Thế thân, cô thật đáng thương." Tống Thư cũng thật sự phối hợp, mặt mày trầm xuống, lã chã chực khóc: "Không sao cả, tôi nguyện ý chịu thiệt thòi, cho dù anh ấy chỉ thích khuôn mặt này của tôi." Thanh âm chưa dứt, cô đã bị người đàn ông phía sau kéo vào trong ngực. Cảm giác choáng váng lại tới, người đàn ông từ trước đến nay bất cần đời lại hướng ở trên mặt cô cọ cọ, ánh mắt âm trầm, thanh âm lại ủy khuất giống như một đứa trẻ: "Tống Thư, chơi trò giả chết vui lắm sao." **** Sau này có người hỏi Tống Thư: "Năm đó cô thật vất vả mới trốn thoát được, vì sao còn muốn mạo hiểm mà quay trở về bên cạnh anh ta?" Tống Thư cười cười. Bởi vì cô không thể quên được. Đã từng bị người thiếu niên có đôi mắt đỏ ngầu dọa sợ đến nỗi che miệng, nhìn người nào đó từ từ hôn lên mu bàn tay của mình, trong mắt đều là sự điên cuồng trầm luân mê luyến, môi mỏng lại khắc chế đến phát run. Trên đời này không có ai yêu tôi như anh ấy cả. Phấn đấu đến quên mình. ______________ ⚠ Lưu ý: - Tính cách nam nữ 9 cực đoan, có chút phản xã hội. Nếu k thích thì xin vui lòng click back trong yên bình, không nói lời cay đắng, cmt chửa bới đứa con tinh thần của tác giả cũng như công sức của editor. Chân thành cảm ơn~ Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Khúc Tiểu Khúc113 chương
Ma Đế Độc Tiên Bí Sử

Ma Đế Độc Tiên Bí Sử

Tên gốc:《魔帝渎仙秘史 (修真)》 Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành - 93 chương Edit: Thượng Hai người ở hai thế giới khác biệt nhau một thần tiên một ma vương, Vậy mà vì một nguyên do nào đó làm cho ma vương mất trí nhớ, Những lúc đó thì hắn trở thành tiên quân thì hắn là đồ đệ "ngoan". Sau đó, hắn "khi sư diệt tổ" rồi... Câu chuyện một đế vương đệ nhất ma vực tìm về trí nhớ tìm về tu vi lặp lại đỉnh ma sinh, thuận tiện vác sư phụ tiên quân trở về Ma cung. 【Hướng dẫn thực dụng】 Mất trí nhớ trước sau nhân cách phân liệt ma đế công X Eo nhỏ chân dài trị giá võ lực bạo biểu tiên quân thụ Hai sư đồ cơ bản đi theo con đường "Thức ăn cho chó đút khắp tu chân giới" Nhân vật chính: Tô Diệp Tử, Vân Khởi Ngoại trừ sư phụ ai cũng không quen biết mù mặt công X Ngoại trừ đồ đệ ai cũng ghét tiên thảo thụ Tình hữu độc chung, tiên hiệp tu chân, điềm văn, sư đồ, niên hạ
/1