Logo
Chương 203: Chương 203

Cô gái hiếu kỳ hỏi: “Đây là gì?”

“Gà mái đó, mua được của nhà bên cạnh.” Giọng nói lạnh lùng của An Như Cố truyền đến.

Hàng xóm sát vách là một cặp vợ chồng già, rằm tháng bảy, căn bản họ không dám ra ngoài. Cho dù nghe thấy tiếng động, họ cũng không dám đi ra. An Như Cố nghe bên nhà họ có tiếng nói, thế là cô chủ động gõ cửa, mua một con gà mái.

Cô gái:

Mấy quỷ khác: ???

Đội ngũ đón dâu sắp đến rồi, An Như Cố biết sự việc rất gấp, không định giải thích quá nhiều.

Trực tiếp trói chân và mỏ của nó lại, lần này nó căn bản không phát ra âm thanh nào hết.

Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, cô đặt gà mái lên hũ tro cốt Kim Tơ Nam Mộc, gà mái và hũ tro cốt kề sát lấy nhau.

Cô gái ở trong hũ tro cốt: …

Mấy quỷ khác: …

Không đợi bọn họ hỏi lý do, lúc này, một hồi âm phong truyền đến, cánh cổng như bị bàn tay vô hình đẩy ra.

Đội ngũ đón dâu xuất hiện ở cổng, kiệu hoa ở giữa lắc lư không ngừng, ánh mắt của đội kèn trống và kiệu phu trống rỗng.

An Như Cố cầm con gà mái dính đầy khí tức của cô gái trên tay, đi vào giữa đám người giấy, cô đến gần kiệu hoa, xốc màn lên, đặt con gà mái vào trong.

Đám người giấy tựa như cảm nhận được chúng đã đón được tân nương, lập tức cử động.

Nhạc công chủ động tấu nhạc, kiệu phu nâng kiệu lên, đoàn người giấy chân không chạm đất, nương theo âm phong, bay giữa không trung rời đi.

Đội đón dâu từ từ đi xa, chỉ còn lại bóng lưng âm u.

Cô gái trong hũ tro cốt: ???

Những quỷ khác: ???

Chỉ vài cử động nhẹ nhàng như vậy mà đã thoát khỏi đội đón dâu?

Cô gái tò mò không thôi hỏi: “Cô, sao cô có thể lừa được bọn họ?”

An Như Cố từ tốn nói: “Trước khi vào thời cổ đại, tân lang bị bệnh nặng, cần tân nương xung hỉ. Khi bái đường, dùng gà trống thay thế tân lang. Về sau, nhà giàu hại chết tiểu thiếp, sợ tiểu thiếp quay về báo thù, thế là dùng gà trống thay thế thân, bái đường với cô dâu quỷ, kết thành minh hôn.”

“Người giấy căn bản không có trí thông minh, chỉ máy móc làm việc, nhạc công chỉ biết tấu nhạc, kiệu phu chỉ biết nâng kiệu, không biết nói chuyện. Bọn họ cảm nhận được khí tức của cô, bị tôi lợi dụng, nên đã nhận nhầm tân nương.”

“Bất chợt tôi cảm thấy nhiệt huyết dâng trào, muốn thử dùng gà mái thay thế có thành công hay không? Chẳng ngờ rằng thế mà đã thành công.”

Cô gái trong hũ tro cốt: !!!

Những quỷ khác: !!!

“Trâu bò!”

“Thế mà có thể thực hiện được.”

“Quá lợi hại, cô chắc chắn là đại sư.”

Bọn họ mừng rỡ không thôi, lừa được đội đón dâu, cô gái không cần gả cho kẻ giết hại cô ấy, bọn họ cũng không bị giết.

Quả thực là song hỉ lâm môn! Cuối cùng không cần lo lắng nữa!

………………

Khi mọi người đang vui vẻ, An Như Cố lại khẽ lắc đầu: “Đây chỉ là phương pháp tránh thoát đội đón dâu, đợi đến khi thực sự bái đường, có lẽ sẽ bị bại lộ.”

Lực lượng để người giấy hoạt động phát ra từ kẻ khu động chúng.

Có thể khu động số lượng người giấy khổng lồ như vậy, đội ngũ đón dâu khoảng chừng hơn trăm người giấy, lực lượng của Bạch Vi không thể khinh thường. Khi bái đường tất nhiên không thể bị một con gà mái nho nhỏ lừa gạt.

Mọi người nghe vậy, trong lòng bắt đầu sợ hãi, không biết nên làm thế nào cho phải. Mấy quỷ nhát gan trực tiếp ném rổ xuống, xoay người muốn chạy.

Khi còn sống, bọn họ là người nhát gan, sau khi chết, chẳng thể trở thành quỷ to gan được, chỉ muốn thừa dịp rằm tháng bảy đi lên nhân gian chơi một chút, không ngờ bị ác quỷ đưa đến đây.

Thật là đáng sợ, bọn họ muốn quay về Địa Phủ!

An Như Cố quay đầu nhìn về phía bà lão: “Cháu trai bà thành thân ở đâu, bà có biết không?”

Bà lão lập tức trả lời: “Ở thôn chúng tôi có một từ đường, đã tiêu tốn rất nhiều tiền để tu kiến lại, là nơi xa hoa nhất trong thôn chúng tôi. Đại sư, thừa dịp cháu trai tôi chưa phát hiện, mọi người mau chạy đi!”

Cô gái trong hũ tro cốt: “Vậy còn bà thì sao?”

“Nó là cháu trai của bà, chắc hẳn không hại bà đâu, để bà ở lại đây ngăn cản nó.”

Mặc dù bà lão nói vậy, nhưng trong lòng không hề nắm chắc. Bà ấy mất sớm, không có duyên phận gì với đứa cháu này, với lại, chẳng biết từ khi nào, anh ta đã trở thành tội phạm điên cuồng giết người, ngay cả vợ mình mà cũng giết, bà nội là có bao nhiêu phân lượng trong lòng anh ta?

Cô gái trong hũ tro cốt hiểu rằng, bà lão ở đây một mình lành ít dữ nhiều, không muốn bỏ rơi bà ấy: “Chúng ta ở lại cùng nhau, con tuyệt đối không để bà ở đây một mình!”

“Hầy, đứa bé ngốc.”

Bọn họ bắt đầu ồn ào thảo luận nên làm gì tiếp theo, bộ dáng sinh ly tử biệt.

Mà An Như Cố thì đặt tay lên hũ tro cốt. Sở dĩ cô kéo dài thời gian, vì đang muốn phá giải phong ấn trên hũ tro cốt.

Cô gái cho rằng cô muốn dẫn cô ấy rời đi, vội vàng cảm ơn An Như Cố: “Đại sư, đa tạ ơn cứu mạng của cô. Xin cô thông báo chuyện này cho em gái tôi, con bé nhất định sẽ đến đây cứu tôi, đến lúc đó, cả nhà tôi sẽ dâng lễ cảm tạ.”

An Như Cố nắm chắc phá giải được phong ấn, nhưng vẫn cố tình hỏi: “Em gái cô lợi hại lắm à?”

Cô gái hưng phấn nói: “Cô biết thuật Lỗ Ban không? Con bé tinh thông thuật Lỗ Ban, nó rất lợi hại, tôi nghĩ Bạch Vi không phải đối thủ của con bé. Cho nên anh ta mới phong ấn tôi lại, không để em gái đến đây tìm tôi.”

Giọng điệu của cô gái tràn ngập sự sùng bái và tín nhiệm em gái mình, chỉ muốn gặp em gái ngay lập tức.

“Cô và em gái cô tên gì?”

“Tôi là Phương Thượng Thiện, còn em gái tôi là Phương Nhược Thủy.”

“Thượng Thiện Nhược Thủy?”

“Đúng vậy.”

*Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử có giảng:

Thượng thiện nhược thủy.

Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh, xử chúng nhân chi sở ố, cố cơ ư Đạo.

Cư thiện địa, tâm thiện uyên, dữ thiện nhân, ngôn thiện tín, chính thiện trị, sự thiện năng, động thiện thời.

Phù duy bất tranh, cố vô vưu.

*Dịch xuôi:

Bậc trọn lành giống như nước.

Nước khéo làm ích cho muôn loài mà không tranh giành, ở chỗ mọi người đều ghét, cho nên gần Đạo.

Ở thì lựa nơi chốn; tâm hồn thời thâm trầm sâu sắc; giao tiếp với người một mực nhân ái; nói năng thành tín; lâm chính thời trị bình; làm việc thời có khả năng; hoạt động cư xử hợp thời.

Chính vì không tranh, nên không ai chê trách oán thán.