Logo
Chương 168: Chỉ giáo

Nửa năm trước, một đệ tử ngoại môn khai mở được bốn huyệt đạo trong Bạch Vân Quán, không ngờ đã thay thế vị trí của hắn!

Hắn không thể chấp nhận!

Cũng không muốn chấp nhận.

….

Đỉnh Thông Thiên.

Đại điện thí luyện.

Bóng của Lý Ngọc xuất hiện, sau khi dốc toàn lực, sắc mặt hắn tái nhợt vô cùng, pháp lực tiêu hao, bước chân yếu ớt, thậm chí đứng không vững, cơ thể hắn lảo đảo. Ngay khi sắp ngã xuống đất, hắn rơi vào trong vòng tay mềm mại và thơm ngát…

Chu Tử Tuyền thả Linh Nhi xuống, ôm Lý Ngọc vào lòng, hỏi han quan tâm: “Đệ không sao chứ?”

Các đệ tử Côn Lôn xung quanh nhìn Lý Ngọc với ánh mắt ghen tị.

Top mười thí luyện, được mỹ nhân ôm vào lòng.

Đỉnh cao của tu hành và nhân sinh.

Quả thật khiến người khác ghen tị….

Lý Ngọc được Chu Tử Tuyền dìu đỡ, ngay sau khi rời khỏi đỉnh Thông Thiên, tin tức về việc top mười trong danh sách thí luyện đã được làm mới lan truyền khắp động thiên Côn Lôn với tốc độ cực nhanh.

Huyễn cảnh thí luyện là bài kiểm tra có giá trị nhất đối với các đệ tử của phái Côn Lôn trong tầng Luyện Khí.

Lọt vào top một trăm trong danh sách thí luyện vốn đã rất khó, vậy mà chỉ trong vài ngày, từ chưa bao giờ bước vào trong danh sách đã tiến vào top mười với tốc độ chóng mặt. Kể từ lúc Côn Lôn lập phái cho đến nay, đây là lần đầu tiên.

Không chỉ có những đệ tử cấp thấp này, mà ngay cả một số tổ sư tầng Nguyên Anh trong môn phái cũng đã chú ý đến cái tên Lý Ngọc này.

Bởi vì cho dù hiện giờ thực lực của bọn họ thần thông quảng đại, nhưng hồi còn ở tầng Luyện Khí, bọn họ đã bị danh sách luyện khí đánh cho tơi bời, thậm chí hầu hết đều không thể nào vào được top một trăm. Bọn họ biết rõ, những người có thể vào được top mười, toàn là quái vật gì không.

Lúc đầu bọn họ còn tưởng rằng đệ tử này là đệ tử của kẻ mạnh nào đó trong môn phái, nhưng sau khi cẩn thận điều tra, bọn họ nhanh chóng mất hứng toàn tập.

Những người đồng tu năm linh mạch dĩ nhiên rất đắc ý ở tầng Luyện Khí, và cũng có một lợi thế đặc biệt khi đối mặt với huyễn cảnh thí luyện, nhưng sau khi lên tầng Trúc Cơ, việc đồng tu như vậy không còn dễ dàng nữa, sẽ nhanh chóng trở thành người bình thường trong số những người bình thường mà thôi.

Trong những năm dài, bọn họ đã thấy quá nhiều đệ tử có tham vọng như vậy.

Tuy nhiên, trong lịch sử của môn phái, cũng có một số đệ tử thiên phú không giỏi, không biết lượng sức mà đồng tu năm linh mạch, muốn được ghi danh trên danh sách thí luyện, thế như những đệ tử tìm cầu sự hư vinh đó lại không có một ai có thể bước vào được trong top mười của danh sách thí luyện.

Điều này nói rõ, Lý Ngọc vẫn là một người xuất sắc trong số những người kia.

Chí ít ngàn năm sau, sẽ có người nhớ tới tên của hắn.

Ngay cả khi hắn chỉ làm được điều này trong đời, nhưng cũng đáng để kiêu ngạo.

Đỉnh Ngọc Châu.

Nhìn trong chiếc gương Huyền Quang, Lý Ngọc rệu rã nằm trong lòng Chu sư muội, cuối cùng thì được Chu sư muội nửa đỡ nửa ôm rời đi, Hứa Khuynh Tâm có chút hối hận, nàng thực sự không nên đưa gương Huyền Quang cho Khương sư muội xem…

Biểu cảm trên mặt Khương Ly lộ ra vẻ thất vọng. Với kết quả thế này, nàng đương nhiên hy vọng có thể chia sẻ niềm vui với Lý Ngọc, nhưng đáng tiếc, đây không phải là Bạch Vân Quán, người ở bên Lý Ngọc cũng không phải nàng.

Hứa Khuynh Tâm không nói gì, lặng lẽ ra khỏi đại điện.

Bên ngoài đại điện, một bóng người đứng đó.

Hứa Khuynh Tâm nhìn người phụ nữ trung niên, cúi đầu nói: “Sư tôn.”

Người phụ nữ trung niên nói với nàng: “Các ngươi phải nhớ kỹ, tình cảm là điều cấm kỵ trong chuyện tu hành, trong lòng càng bận tâm thì càng khó tạo ra thành tựu trong việc tu hành. Thiên phú của đệ tử chưởng môn chẳng mạnh hơn các ngươi bao nhiêu, tại sao đệ tử đó nhập môn trễ hơn các ngươi nhưng tu vi lại vượt xa các ngươi, là bởi vì đệ tử đó một lòng tu hành, không màng thế sự…”

Hứa Khuynh Tâm gật đầu và nói: “Đã hiểu, cảm ơn sư tôn dạy dỗ.”

Người phụ nữ trung niên phất phất tay nói: “Đi đi.”

Hứa Khuynh Tâm hành lẽ rồi từ từ rời đi.

Người phụ nữ trung niên đó vẫn đứng yên tại chỗ, không biết đang nghĩ tới chuyện gì, trông dáng vẻ vô cùng cô đơn và bi thương.

Đỉnh Tử Vân.

Dưới tình trạng pháp lực tiêu hao đến cùng cực, cuối cùng Lý Ngọc cũng lọt vào top mười của danh sách thí luyện, hắn mệt mỏi cả về thể chất và tinh thần. Sau khi được Chu Tử Tuyền cõng về, hắn uống hai viên đan dược rồi nằm xuống chiếc ghế bập bênh trong sân để tắm nắng.

Thực ra hắn không đến mức phải gấp gáp lọt vào top mười của danh sách thí luyện.

Nhưng ai bảo người ở vị trí thứ mười lại là Lục Hành Chu chứ.

Lý Ngọc vẫn chưa quên món nợ ấy.

Lý Ngọc vẫn chưa nhận được phần thưởng mười viên Thông Mạch Đan của tông môn, có lẽ bọn họ không ngờ rằng có người có thể lọt vào top mười của danh sách thí luyện, nên bọn họ đã không chuẩn bị trước.