Truyện "Sau Khi Cường Đoạt Nam Phụ, Khí Vận Ta Siêu Tốt" của tác giả Lộc Kiến Ninh kể về Khương Tuế Ngọc, một "xã súc"(1) điển hình, sáng đi làm, tối tan làm, thời gian cố định, công việc không có hàm lượng nhiều, sau đó lại vô tình xuyên vào tiểu thuyết ngọt văn cổ đại, vinh quanh trở thành một vai nữ phụ độc ác trong đó.
(1): Động vật xã hội - Ý chỉ những nhân viên văn phòng ngoan ngoãn làm việc trong công ty và bị chèn ép như động vật
Nữ phụ một lòng một dạ điên cuồng yêu Cảnh Vương, cũng chính là nam chính của tiểu thuyết nhưng không được đáp lại nên trút giận lên nữ chính.
Không dám ra tay minh bạch, rõ ràng vì kiêng kị thân phận, thế nên ngầm đoạt đi Thôi Mạch Chu, người mà nữ chính thầm yêu, còn dốc sức nhục mạ người ta, coi như thỏa mãn bản tính, xoa dịu phẫn nộ trong lòng
Vốn dĩ Thôi Mạch Chu là một vị công tử ôn nhuận như ngọc, nhưng sau khi chịu đựng những dằn vặt về thể xác và tinh thần do nữ phụ phản diện gây ra, hắn đã biến thành một người có thủ đoạn vô cùng độc ác, trở nên rất gian xảo, thành "Ngọc diện la sát" mà ai ai cũng sợ hãi. Cuối cùng, nam phụ Thôi Mạch Chu trở thành Tể tướng, địa vị cực kỳ cao. Vậy nên kết cục của "Khương Tuế Ngọc" chỉ có thể là chết không yên thân.
Vừa mới xuyên thư đến, Khương Tuế Ngọc đã cầm roi da quất vào người nam phụ.
【Phía Trên Trời Cao】
“Ta căn bản không quan tâm thế giới này người sống thế nào, ăn no không no, có thể hay không mặc ấm ở tốt, có hay không mộng tưởng hy vọng.
Ta không để bụng bọn họ yêu ghét.”
“Chỉ là nếu muốn đi lên phía trên trời cao, yêu cầu một cái hoàn chỉnh cao đẳng công nghiệp hệ thống, nguyên bộ tương quan viện nghiên cứu, tiên tiến nhất tài liệu học phòng thí nghiệm cùng một cái có thể trù tính chung hết thảy bộ môn đại chính phủ.
Nó muốn vô số áo cơm vô ưu quốc dân vì thế phụng hiến tài phú, yêu cầu mấy trăm vạn cái cao đẳng phần tử trí thức vì thế cống hiến chính mình đầu óc, mấy vạn bất đồng nguyên bộ xưởng cung ứng tốt nhất linh bộ kiện.”
“Tóm lại, yêu cầu một cái giàu có thế giới, một cái vĩ đại văn minh mới có thể hoàn thành nó.” —— Y Ân một cái tự phế tích trung trọng sinh thế giới. Một vòng sắp nghênh đón chung kết kỷ nguyên.
Một đám ở trên mặt đất tranh quyền đoạt lợi, vì tài phú cùng lực lượng mà chiến tù nhân.
Một vị ngóng nhìn cao thiên thiếu niên.
Tù nhân nhóm từ vận mệnh cửa sổ hướng ra phía ngoài xem, phần lớn chăm chú nhìn bùn đất. Chỉ có một cái nhìn lên sao.
Đây hết thảy muốn từ nhân vật chính download một cái tên là « kẻ ngu (Closed Beta bản) » trò chơi nói lên, từ đó về sau, nhân sinh của hắn liền thay đổi một cái họa phong.
Một cái đơn sơ đến không có hình tượng, không có âm nhạc, chỉ có từng hàng văn tự cùng vô số tuyển hạng tạo thành văn tự mạo hiểm trò chơi, nhưng trong trò chơi mỗi một bước tuyển hạng, đều sẽ ảnh hưởng player vận mệnh, bởi vì tại trò chơi đối diện, là một chân thật không biết thế giới!
Player vô pháp tiến vào dị thế giới, cũng vô pháp nhìn thấy dị thế giới cảnh tượng, chỉ có thể thông qua văn tự hình thức, cảm thụ nhân vật trò chơi tại dị thế giới mỗi một bước chứng kiến hết thảy.
Mà theo trò chơi chuyển dời, không chỉ có trò chơi bên trong ban thưởng có thể cụ hiện đến hiện thực, trong hiện thực vậy bắt đầu xuất hiện các loại trong trò chơi dị thường sinh vật.
Thẳng đến có một ngày, trò chơi toàn cầu Open Beta.
Một trận toàn dân thông qua 'Văn tự mạo hiểm' tại dị thế giới thăm dò cùng tầm bảo thời đại, lặng yên triển khai!
Tam quốc hậu kỳ, thống nhất nắng sớm phía dưới giấu giếm khói mù.
Tào Ngụy đại quyền đang bị ngày càng cướp quyền, người đều có thể đoán Tư Mã thị chi tâm, ai có thể đoán thiên hạ chi thế?
=====
Chân phu nhân
Quách thái hậu - A Dư (nữ - 1 - Chính Thủy 6)
Vương Sầm (Vương Lệnh Quân): chính thê - A Triều (nam - 2 - Chính Thủy 8)
Vương Huyền Cơ
Vương phu nhân (vợ Quách Hoài)
Gia Cát thị (vợ Tư Mã Trụ - con Tư Mã Ý)
Ngô phu nhân (vợ cũ của Tư Mã Sư)
Công chúa Kim Hương (vợ Hà Yến)
Lục Ngưng (đạo cô)
Ta là Trương Quang Mộc, Huyền Long đế quốc phổ thông công dân, chuyên nghiệp diễn viên, không bất lương ham mê, có ngón tay vàng, mục tiêu là trở thành tiềm thức Ảnh đế!
Loại hình: Tiềm thức điện ảnh, bản gốc kịch bản.
Đã có hoàn thành tác phẩm: « diễn viên sinh ra »(tinh phẩm), « cải biến toàn thế giới », « nghiền ép chư thiên », « từ Hỏa Ảnh bắt đầu làm chủ thần », hố phẩm cam đoan, yên tâm đuổi chương!
Xuyên qua đến đất hoang, lệ cũ là cô nhi, nên làm cái gì?
Đầu tiên muốn sống sót, nhưng là muốn làm được điểm này cũng không dễ dàng.
No bụng ấm về sau liền nên nghĩ. . . Khụ khụ, liền nên cân nhắc làm sao trở nên mạnh mẽ, đây càng không dễ dàng.
Chờ Khúc Giản Lỗi bắt đầu dần dần mạnh lên, hắn ngoài ý muốn phát hiện, cái này đất hoang. . . Không phải hắn tưởng tượng đất hoang!
Dựa vào đâu đàn ông được ngoại tình? Tận mắt chứng kiến chồng và người khác ngoại tình trong phòng làm việc, để trả thù chồng, cô ngã vào lòng người khác... ở nhà, ở vườn, trong văn phòng... Cô thậm chí còn điên cuồng hơn cả chồng, cặp với chính bạn thân của chồng!
Diêm Vương để cho ta canh năm sống, phu nhân lại làm cho ta ba canh chết.
Thiên Vũ sáu năm, nửa đêm canh ba lúc, bầu trời bỗng nhiên rơi ra một trận mưa đỏ, từ đây thế giới này trở nên quỷ dị. . . 】
( rau giá xuất phẩm, tất nhiên thuộc tinh phẩm! )
Ngươi tuyệt thế phong thái chấn kinh thế giới, thiên tài học tỷ hướng ngươi thâm tình thổ lộ, lúc này trước mắt ngươi xuất hiện ba đạo tuyển hạng.
[ tuyển hạng một: Vui vẻ đáp ứng, từ đây thoát khỏi độc thân cẩu xưng hào, hoàn thành ban thưởng: Khế ước linh thuộc tính thêm 5% ]
[ tuyển hạng hai: Uyển chuyển cự tuyệt, hoàn thành ban thưởng: Sách kỹ năng 'Liệt diễm phần thiên' ]
[ tuyển hạng ba: Vẻ mặt thành thật nói: Học tỷ, xin tự trọng, ngươi đã ảnh hưởng đến ta tốc độ rút kiếm rồi. Hoàn thành ban thưởng: 'Kim sắc Slime' thu hoạch được huyết mạch tiến hóa ] đơn giản như vậy tuyển hạng còn cần do dự? Đương nhiên tuyển ba a.
Một ngàn năm trước, Hứa Thanh Mộc là Đệ nhất Huyền môn tiểu bá vương, tác oai tác oái, nghênh ngang mà đi không thèm nể ai. Một hôm độ kiếp thất bại, trực tiếp bị sét đánh chết.
Ngủ say ngàn năm, lúc tỉnh lại đã là thương hải tang điền. Tiên đạo điêu tàn, lòng người không còn, tông môn của Hứa Thanh Mộc xuống dốc, đồng môn đổi nghề, địa bàn bị công ty bất động sản xây thành khu du lịch. Bản thân Hứa Thanh Mộc bị biến thành đạo sĩ nhỏ đáng thương, đạo quan nhỏ thì dột tới nóc, ai cũng khinh thường, chó thấy cậu cũng phải sủa hai tiếng.
Hứa Thanh Mộc bấm tay tính toán: Trừ tà, xem bói, vẽ bùa, nâng cao hiệu quả cây trồng, chuyên trị vô sinh. Ừ, tay nghề tổ truyền vẫn còn, vậy thì không cần lo Đông Sơn tái khởi. Cho nên, định ra mục tiêu trước, trọng chấn tông môn, tiếp tục tác oai tác oái.
Đại thiếu gia tập đoàn Tống thị Tống Quyết bệnh tật ốm yếu từ nhỏ, ngồi trên xe lăn vượt qua 28 năm.
Có người nói: Trên núi Lăng Vân có tiểu thần tiên, cầu gì được nấy, đi đốt nhang thử xem.
Tống Quyết: Cút, đéo tin.
Sau đó...
Tống Quyết: Cây nhang to bằng cái bát đâu, bổn thiếu gia muốn đích thân khiêng lên núi, đốt cho tiểu thần tiên.
Astrid: Ta nguyện làm thanh gươm của chàng để giúp chàng chinh phục toàn bộ thiên địa. của Aphelios: Trong chàng sở hữu tất cả vẻ
đẹp của thiên địa, là người duy nhất khiến cả quang minh và hắc ám phải thần phục trong đó bao gồm cả ta.
Kaisa: Ánh sáng của chàng thuần khiết nhất trong thiên địa, sưởi ấm và sơi rọi khắp cả thiên địa, người đã chỉ lối cho ta thoát
khỏi hư không u ám.
Hệ thống: Kí chủ thỉnh xin hoàn thành nhiệm vụ không thì chủ mẫu nhóm đòi đập ta mất.
Verra: Bóng tối của chàng còn tăm tối hơn cả bầu trời sao đêm nhưng tràn đầy sự ma mị trong đó.
Văn Hoài từ nhỏ đến lớn sống ở một làng quê nhỏ, là một người hướng nội, tính tình rụt rè, cậu nỗ lực học tập vì muốn thi Đại học danh tiếng của thành phố.
Cậu được như ước nguyện, cũng mong rằng cuộc sống đại học sẽ khiến cậu sinh hoạt tốt hơn, cậu cũng sẽ hoàn thiện bản thân hơn, nhưng không hiểu sao xui xẻo lại cứ ám lấy cô, không chịu buông tha.
Chìa khoá tìm mãi không ra, thẻ cơm biến mất, giường ngủ trong kí túc xúc bị người cố tình đổ nước ngọt….
Nhưng cùng ký túc xá lại có Lục Tự Hồi đặc biệt tốt bụng, chờ cậu cùng nhau đi ngủ, dẫn cậu cùng đi ăn, còn nói: "Đêm nay cậu có thể ngủ trên giường tôi."
Văn Hoài cảm thấy giường Lục Tự Hồi đặc biệt ấm áp, tối Lục Tự Hồi còn săn sóc mà ôm chặt cậu phòng ngừa nửa đêm cậu ngã xuống, nhưng mà lúc ngủ Lục Tự Hồi lại không thành thật, nửa đêm luôn thích cọ cọ vào người cậu.
Hoa đào bay tán loạn...
Dệt thành một hồi mộng ảo...
Quấn lấy mảnh tình si của ai...
Vì ai thấm đẫm huyết sắc...
Vì ai sầu bi rơi lệ...
Vì ai dốc tận tâm can...
Bạn đang đọc truyện Từ Giả Thành Thật của tác giả Xuân Nhật Phụ Huyên.
Khi người phúc hắc lại gặp người phúc hắc hơn.
Muốn gài người ta, cuối cùng bị người gài lại
“Thấy thư như gặp người
Tối qua nằm mơ, mơ thấy chính mình đang ngủ, mộng trong mộng lại có người.
Khi tỉnh giấc thật sự, cảm giác như mất đi người hai lần, cực kì hốt hoảng, lo sợ
Kèm theo thư là một bảng đính chính, trắng sáng, tựa như ánh trăng đêm qua khi nhớ tới người!”
Tư Thần luôn cảm thấy mình là một người bình thường.
Ngoại trừ vận khí không may, gương mặt lớn lên ưa nhìn, có thể chạy trốn bằng chính sức lực của mình, cậu chẳng còn thứ gì nổi bật.
Nhưng những người xung quanh lại không cho rằng như vậy.
Người sống sót A: Tôi là một tiến hóa giả Thang Trời nổi danh, được mở mang đầu óc nhờ kỹ thuật khoa học công nghệ tiên tiến. Khi bước nhầm chân vào phó bản thần quái, tôi nghĩ rằng mình toi mạng rồi. Thế nhưng cuối cùng lại được Tư Thần cứu giúp.
Người sống sót B: Tôi có xuất thân là một nhà tài phiệt, người trong nhà mua cho tôi rất nhiều thuốc tiến hóa gen, tôi còn cho rằng tôi có thể thần cản giết thần*, thế nhưng cuối cùng lại bị Tư Thần đánh bại.
Người sống sót C: Tôi đến từ vực sâu, là một tạo vật hỗn độn. Trước đây tín ngưỡng thánh thần, sau này một lòng theo chân cậu ta.
Sau khi cải tạo, thế giới của Tư Thần là một bức màn máu đỏ.
Cậu không nhìn thấy ánh sáng hay màu sắc, không nghe thấy âm thanh, không ngửi được mùi vị, trong mơ luôn là một bầu trời cao kỳ lạ.
Có người hỏi cậu: “Có hối hận không?”
Tư Thần đáp: “Chắc chắn là không.”
Thương hại và bố thí không phải là sức mạnh, chỉ có đao kiếm mà thôi.
Địa cầu thanh niên Tào Tín bởi vì tai nạn xe cộ ngoài ý muốn tử vong, xuyên qua đến vật tư thiếu thốn loạn thế, cũng thu hoạch được một toà 'Thanh Đồng tiên môn' . . .
P/s: Quăng phiếu truyện hoặc donate converter bằng MOMO, Zalopay: 0359590437, Vietinbank 109005445435, Techcombank 19036215068019 Hoàng Công Vũ
Ngọc Mân vừa mới thu một thư đồng ngoan ngoãn, có chút ngốc ngốc, làm người an tĩnh, không ồn ào, bát nháo.
Vốn tiểu tử kia là con của tội thần, được cái bề ngoài dễ nhìn, thế nên người tịch biên gia sản nhà của hắn có chút đáng tiếc nói người đẹp như thế lại bị bắt làm thái giám cũng quá phí, vì vậy cho chút ân tình, đưa đến nơi của phế Thái tử.
Phủ đệ vắng lặng, không mấy người ở, thế nên thanh tĩnh, cũng không câu nệ chủ tớ.
Một chén trà hai người uống, một chén cơm hai người ăn. Ngọc Mân từ từ dạy y: Lúc nói không cần gọi điện hạ, không cần phải nhún nhường dễ bảo, không cần xem chính mình như hạ nhân.
Tiểu tử kia nắm góc áo hắn hỏi: Vậy làm cái gì?
Ngọc Mân lạnh nhạt: Làm thần của quân.
Mười năm sau, tiểu tử kia bị nuông chiều thành một tiểu đà tinh* làm mưa làm gió. Tân đế lên ngôi, Ngọc Mân nói: Về sau không cần làm quân thần.
- Xin chào, tên ta là Bologo Lazarus, một người đi vay.
Vết thương trên má Bologo đang lành lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Máu đọng trên mặt quay ngược về, làn da tự khép lại, trông như dòng thời gian bị đảo ngược.
Đối mặt với ác ma đang sợ đến phát khiếp, hắn thì thầm.
- Đây chính là 'Ban ân' của ta, cũng chính là 'Món nợ' mà ta thiếu.
.........
Sáu mươi sáu năm trước, sau khi “Đất Khô Cằn Chi Nộ” quét sạch lục địa chấm dứt; thành phố của Lời thề, Opus, được sinh ra trên đống đổ nát của Thành phố Thánh.
Sáu mươi sáu năm sau, Đế quốc Kogardel, Đồng minh Rhine - hai con quái vật khổng lồ trên lục địa đang lên kế hoạch cho một cuộc chiến khác nhấn chìm mọi thứ.
Cục Trật tự, Thanh kiếm bí mật của Đức vua, Giáo hội Chân Lý, Giáo phái Tinh Hủ, Đoàn thể Bí Mật… Những tồn tại ẩn trong bóng tối của lịch sử đều cố gắng góp mình vào bữa tiệc cuồng hoan hoành tráng này.
Dưới tấm màn che, đám Ma quỷ thưởng thức nỗi đau của người phàm, tận hưởng giá trị được dâng lên, chơi đùa với số mệnh, ban những lời nguyền và phước lành,
Ngắm nhìn những con người vốn là đồng loại căm thù lẫn nhau, chém giết lẫn nhau...