Logo

Bảng xếp hạng đánh giá

Không Xong! Ký Chủ Lại Không Được Bình Thường Rồi!
Bạch Ngọc Câu, người mang ngàn vạn hệ thống, trong lúc đám hệ thống đánh nhau thì vô tình hấp thu đầu óc cô một chút. Vì vậy, tác phong của cô dần dần không được bình thường. Ngay khi tất cả mọi người đều cẩn thận tránh né tang thi, Bạch Ngọc Câu lại mở hội biểu diễn với tang thị. "Nè! Người bạn ở đây, các ngươi khỏe chứ?" Tang thi: "Rống!" Bạch Ngọc Câu phất tay: "Tiếng reo hò lớn hơn một chút nữa! Ta nghe không rõ!" Tang thị: "Rống rống rống!" ** Nhặt được một tang thi nhỏ, Bạch Ngọc Câu nắm cái đầu xương trắng của nó cưỡng ép nó nhìn đề số học cao cấp, tận tình nói, "Mẹ đều là tốt cho con, con nhìn con của người ta đi..." Tang thi nhỏ: "QAQ " ** Gặp người trêu đùa cô, Bạch Ngọc Câu hô to, "Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo!" Một giây sau, trên bầu trời có thêm một cái đầu lâu mở hai mắt to. Ở thời đại này tìm kiếm thức ăn vô cùng khó khăn, Bạch Ngọc Câu giống như một đóa hoa kỳ ba đi khắp nơi, mà cô cũng để lại vô số truyền thuyết. Càng kỳ quái hơn chính là ngày thường, căn cứ cao tầng mắt cao hơn đầu, sau khi gặp Bạch Ngọc Câu thì tươi cười nịnh nọt, “Bạch đội, chỉ cần cô chịu tới căn cứ chúng tôi, làm phó thủ lĩnh cũng không có vấn đề gì!” Trên thực tế, nhóm người này cung kính với cô,  không phải bởi vì đánh không lại cô, càng bởi tuy rằng tinh thần của Bạch Ngọc Câu có chút vấn đề nhỏ, nhưng xác thực trong tay cô có vô số vật tư
40 chương
Nơi Thế Giới Tĩnh Lặng Có Anh
1. “Lớp mình có một bạn học mới chuyển đến, tên là Tần Dữ.” “Hôm nay Tần Dữ nói chuyện với mình, cậu ấy hỏi mình văn phòng của chủ nhiệm lớp ở đâu? Nếu mình có thể nói được thì tốt biết mấy.” “Hôm nay mình đã đổi bạn ngồi cùng bàn mới, là học sinh giỏi và nam thần Tần Dữ. Bây giờ đang là một giờ sáng, mình chẳng thể nào nhắm mắt lại ngủ nổi.” “Hôm nay trong giờ lên lớp, có hai nữ sinh lớp khác đến tìm Tần Dữ, đây đã là nhóm nữ sinh thứ tư trong tuần này rồi.” “Kì nghỉ lễ mùng một tháng năm, đã ba ngày rồi mình chưa được gặp Tần Dữ.” Bồ Thần chưa bao giờ nghĩ tới nhật ký của mình sẽ bị các bạn học đọc được. Trong lớp học đột nhiên im bặt, tất cả mọi người lén lút ngồi phía trước hóng chuyện, Bồ Thần với thành tích bình thường, đã vậy còn không thể nói chuyện mà cũng thầm thích Tần Dữ. Không biết Tần Dữ sẽ phản ứng thế nào nữa. Lúc này, nhật ký vừa vặn truyền đến tay Tần Dữ. Bồ Thần siết chặt cuốn sách trong tay, xấu hổ vô cùng. Tần Dữ cầm theo nhật ký đi đến trước bàn của Bồ Thần: “Ngày đầu tiên vừa chuyển đến đây, mình đã thích cậu rồi, còn cậu thì sao?” 2. Ba của cô là người khiếm thính. Ba đã nỗ lực hết sức mình với cơ thể không hoàn hảo ấy để tạo ra cả một vùng trời vẹn toàn cho cô. Ba chính là người đàn ông anh tuấn nhất trong lòng cô. Năm mười sáu tuổi đó, cô gặp được một thiếu niên bất cần đời, ngang ngạnh. Sau này, trong lòng cô, anh cũng là người xuất sắc y như ba của mình. Thời gian thấm thoát trôi qua. Anh càng tăng thêm vẻ cuốn hút, chín chắn. Chỉ có một điều không hề thay đổi là anh vẫn luôn yêu thương, nuông chiều cô, vẫn là thứ tình yêu như thuở ban đầu ấy. Trong thế giới tĩnh lặng, cô có ba, và có anh. P/s: Nữ chính không thể nói được, dây thanh đới đã bị tổn thương do tác động bên ngoài [1]. Giới thiệu ngắn gọn: Anh mãi yêu em qua bao năm tháng. Chủ đề: Một đời, một kiếp, một đôi. [1] Dây thanh đới hay còn gọi là dây thanh âm là một cặp dây như nếp gấp bằng màng nhầy nằm bên trong thanh quản. Khi phát âm (như là nói, hát), luồng hơi từ phổi đẩy lên làm các dây thanh rung động, từ đó tạo ra tiếng (theo Wiki). Tác giả có dùng từ 后天 để miêu tả, có nghĩa là mắc phải (acquired). Trong y khoa, mắc phải được định nghĩa là không phải bẩm sinh hoặc di truyền mà do một yếu tố hoặc tác động nào đó từ bên ngoài khiến con người bị căn bệnh đó, nên có thể hiểu là Bồ Thần không phải bị câm bẩm sinh nhé.
70 chương
Nương Tử Chỉ Thích Làm Ruộng
Mục Dương Linh sống lại ở nhà thợ săn, nàng vốn nghĩ rằng cả đời này nàng chỉ có thể sống một cuộc đời bình đạm hạnh phúc, ai ngờ một hồi thảm hoạ của chiến tranh đã làm cho bọn họ gần như là nhà tan cửa nát, phụ thân bị chỉ định làm quân hộ, một nhà bọn họ đều đi theo đến quân điền, đáng tiếc cả nhà bọn họ đều không phân biệt được ngũ cốc cùng cây non, chỉ có thể khóc không ra nước mắt...
26 chương
Nông Gia Tiểu Nương Tử
Tác giả: Thoại Mai Đường Thể loại: Dị Giới, Truyện Khác Giới thiệu: Diệp Hiểu Mạn hận không thể đánh chết bản thân mình, chỉ bởi vì trong lúc bị người trong ngành hại cửa hàng bị đóng phải về quê rồi cảm thán một câu "vẫn là nông thôn tốt". Kết quả họa từ miệng mà ra nàng phải đến một đất hoang. Vẫn may trong nhà không có bà nương độc ác bủn sỉn, chỉ có lão ngoan đồng gia gia, nãi nãi cần cù, người cha trung thực và nương ôn nhu. Nếu đã đến thì an tâm ở, ít nhất nơi này nàng có thể bổ sung tình thân mà kiếp trước không có, nghèo một chút có sao đâu, lẽ nào còn có thể làm khó được người đến từ thế kỷ 21 như nàng sao. Câu cá bổ sung dinh dưỡng cho người nhà, đan công cụ lập nghiệp, có gì ăn nấy, còn phải xem nàng làm sao dẫn dắt người nhà cùng người trong thôn làm giàu. Thành gia lập nghiệp - có nghiệp tất thành gia, lại tìm một người trong lòng, sinh hai đứa bé, cuộc sống này thật hoàn hảo!
24 chương
Chị Dâu Tôi Từng Là Bạn Gái Cũ
Lương Y Thần một vị bác sĩ trẻ tuổi tài năng nhiệt huyết và yêu nghề với một tình yêu đẹp. Đường Quân Viễn một người tài sắc có đủ sự thành công và tình yêu viên mãn. Nhưng mọi chuyện sẽ đi về đâu khi cô nói lời chia tay với anh liệu tình yêu của cả hai sẽ đi về đâu.
67 chương
Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh Tinh
Đây là câu chuyện tình yêu có nhiều bí mật giữa nữ minh tinh và vị Chủ Tịch.Nếu nữ chính đáng yêu và mang một xuất thân bí mật cùng quá khứ đáng thương nam chính tác phẩm này khá bi3n thái và thủ đoạn nhất là đối với nữ chính, nam chính không trừ bất cứ mưu mô nào để cột nữ chính bên cạnh. Nam chính có bệnh tâm lý khó chữa,chỉ có nữ chính mới khiến anh hết bệnh.
167 chương
Ta Ở Mạt Thế Mở Khách Sạn
Truyện Ta Ở Mạt Thế Mở Khách Sạn của tác giả Tiểu Mật Phong Ông Ông Hưởng kể về Thuỷ Dũng xui xẻo xuyên đến thời kì mạt thế, may thay còn có một hệ thống. Thế là từ một nhà khách nhỏ xíu chỉ có hai tầng, cô biến nó trở thành khách sạn cao cấp bảy sao (*******) Trong lúc người khác đều vắt chân lên cổ chạy trốn, hoặc liều mạng chiến đấu với tang thi và dị thú, thì những người tại khách sạn lại đang bật điều hòa, hăng hái chơi trò chơi.
39 chương
Nhân Duyên Người Thừa Kế
Thiếu nữ Bạch Tiểu Nhi tương lai sẽ kế thừa gia nghiệp, trở thành người đứng đầu tập đoàn Bạch Thị. Bởi vì bản thân vẫn còn chưa đủ chín chắn, còn ham vui và nghịch ngợm thế nên đưa đến trường võ thuật để rèn luyện, chỉnh đốn. Nhưng trường học này lại chỉ nhận nam sinh, cô chỉ đành mặc nam trang. Dù đã rất cẩn thận che giấu nhưng cô vẫn bị thầy Mặc Khiết Thần nhìn thấy bóng lưng khi cô đang đi tắm khuya, Giữa hai người bắt đầu có chung một bí mật, Mặc Khiết Thần sau khi biết thân phận thật sự của cô, một tình cảm lạ thường dần hình thành. Ngày qua ngày học tập và sinh hoạt tại ngôi trường chỉ toàn đàn ông đó Bạch Tiểu Nhi đã chín chắn hơn, bên cạnh đó cô cũng đã rung động đầu đời kể từ đó cuộc đời cô rẽ sang một trang mới, sóng gió duyên phận liên tục ập đến trên đầu cô...
49 chương
Xuyên Sách Cuộc Sống Vợ Chồng Nuôi Con Hằng Ngày Ở 70
Lâm Vi và Tông Thiệu là ép duyên, kết hôn bốn năm vẫn luôn ở riêng, thế cho nên dù đã sinh được hai đứa con nhưng tình cảm vợ chồng lại không thân mật bằng tình cảm bạn bè bình thường. Lâm Vi cho rằng cô và Thiệu sẽ làm vợ chồng plastic cả đời, thẳng đến khi trên đường đi tùy quân thì cô đã mơ một giấc mộng, mới biết được hóa ra chồng cô chính là ánh trăng sáng mà nữ chính cầu mà không được trong một quyển sách niên đại. Mà cô, lại là ánh trăng sáng của ánh trăng sáng. Trong tiểu thuyết, cô và Tông Thiệu đính hôn từ trong bụng mẹ, vợ chồng ân ái, sau khi cô mất sớm, anh dùng cả đời mình để hoài niệm về cô nên không cưới vợ mới. Sau khi tỉnh mộng, Lâm Vi nhìn khuôn mặt không cảm xúc của người đàn ông trước mặt, nghĩ: Hóa ra anh yêu em như thế, vậy thì em đây cũng sẽ cố gắng yêu anh nhiều thêm một chút mới được. * Cưới trước yêu sau, dưỡng oa ở hải đảo, chuyện nhà hằng ngày. Lập ý: Vợ chồng một lòng.
50 chương
Sương Hoa
Thứ muội của ta gần đây dường như đã thay đổi thành một người khác. Ban đầu nàng nhát gan rụt rè như chim cút, trong một đêm liền biến thành tài nữ tinh thông cầm kỳ thư họa, ngay cả thái tử có hôn sự với ta cũng phải liếc mắt nhìn nàng một cái. Mọi người đều khen nàng là một thỏi vàng bị chôn vùi, chỉ có ta biết, nàng ta vốn không phải là Tống Duy Nguyệt lúc đầu nữa.
3 chương
Phản Diện Như Tôi Quyết Bơ Đẹp Vai Chính
Tôi cảm thấy kiểu người giống như tôi chắc là sẽ bỏ qua nam nữ chính mà một lòng đọc sách để thi vào một trường đại học lý tưởng, kiên trì học tập để đóng góp sức mạnh cho sự nghiệp nghiên cứu khoa học nước nhà.
4 chương
Vị Ương
Đây là năm thứ mười sau khi ta chết. Tạ Dung Khâm đã biến bạch nguyệt quang của hắn thành người lợn. Hắn như thể phát điên cầu tiên vấn đạo, thu nhận kì nhân dị sĩ, tìm kiếm tung tích của ta. Nhưng hình như hắn đã quên, ta sớm đã chết rồi. Bị chính tay hắn giết chết.
5 chương
Mạn Thù Sát Hoa
Tôi làm thế thân gả cho Vệ Sùng Hoa, lại phát hiện bản thân càng ngày càng giống với bạn gái cũ đã chết của anh ta, còn luôn nhìn thấy cô gái đã chết đó ở trong nhà. Tôi nảy sinh thôi thúc muốn giết Vệ Sùng Hoa, anh ta sợ tôi thật sự giết anh ta nên muốn ra tay trước, nhưng tôi đã mượn cơ hội này xiên dao qua ngực anh ta.
15 chương
Túc Địch
Ta phải gả cho kẻ thù không đội trời chung của mình, vì ca ca của ta đã bắt cóc vị hôn thê của hắn. Để trả thù, hắn xin thánh chỉ của hoàng thượng, muốn ta gả cho hắn. Vào ngày xuất giá, ca ca cuối cùng cũng dẫn tẩu tử tương lai về, huynh ấy gào khóc rất lớn, nói rằng cái đồ tai họa là ta cuối cùng cũng có người cưới rồi, mà còn là gả cho Túc Địch, đúng là một mũi tên trúng hai con nhạn. Thật là, nếu không phải tẩu tử tương lai Khương Miên Miên dịu dàng như nước đứng bên cạnh huynh ấy thì ta đã chửi đổng rồi. Ta, ca ta, Túc Địch, còn có tẩu tử tương lai của ta Khương Miên Miên, lớn lên cùng nhau. Giống như tất cả thanh mai trúc mã, ba người họ chơi trò ta yêu nàng, nàng yêu hắn, hắn yêu nàng ta. Túc Địch thích Miên Miên, Miên Miên thích ca ca, ca ca cũng thích Miên Miên, nhưng Túc Địch và Miên Miên lại có hôn ước.
12 chương
Tử Đằng Còn Nở Anh Còn Chờ Em
Tiểu Hàm gặp Đình Phong vào lúc cô 6 tuổi. Tiểu Hàm nói anh đợi cô. Nên anh đã hứa với cô rằng: “Tử Đằng còn nở, anh còn chờ em”. ”Anh sẽ đợi Tiểu Hàm ở đây nhé, vào ngày này nhé!” 11 năm sau: Chẳng biết cô còn nhớ hứa đó hay không, chẳng biết cả đời này còn có thể gặp lại cô hay không.  Vậy mà gã si tình này vẫn kiên nhẫn đợi. Đợi đến gần hết cả thanh xuân.
42 chương
Xin Chào - Ta Đây Là Nữ Phụ
"Anh này tôi không biết trước kia chúng ta có quan hệ như thế nào. Nhưng mà tôi nghĩ, hai chúng ta nên kết thúc nó trong hoà bình được chứ?" "Kết thúc, xác định muốn kết thúc quan hệ với tôi, không hối "Nhìn rõ không, đây là hàng đặt riêng trên thế giới chỉ có một cặp, mà cái còn lại đang nằm ở chỗ cô. Cô nói xem cô còn muốn kết thúc quan hệ với tôi không?" Đột nhiên trên trời rơi xuống một ông chồng bên ngoài đẹp trai bên trong lắm tiền thì phải làm sao đây. Trần Niệm Tuyết, chạy đương nhiên phải chạy, không những chạy còn phải mang theo cục cưng. Vì sao ư, vì cô chưa muốn chết, cô là nữ phụ pháo hôi lót đường mà thôi, cầu tha mạng.
340 chương
Biệt Lai Vô Dạng
Trời xui đất khiến, Lục Nhĩ Nhã trở thành học trò duy nhất của Chu ảnh đế. Thầy trò hằng ngày: Chu ảnh đế: "Lại đây, đối lời thoại." Lục Nhĩ Nhã chạy một mạch: "Được, ông chủ!" Chu ảnh đế tháo cà vạt: "A, còn có cảnh diễn trên giường kia, cũng thuận tiện thử một lần." Lục Nhĩ Nhã khiếp sợ: "Ơ?!" Σ( ° △ °|||)
75 chương
Vì Sơ Ý, Tôi Lỡ Cướp Mất Kịch Bản Vai Nữ Phụ
Bạn đang đọc truyện Vì Sơ Ý, Tôi Lỡ Cướp Mất Kịch Bản Vai Nữ Phụ của tác giả Bình Tử. Vân Thư tiến vào showbiz nhưng lại không hề có mơ ước gì xa vời. Ở trong giới được chăng hay chớ, thành một nữ minh tinh hạng ba, cũng xem như khá nổi tiếng, cô cũng cảm thấy mãn nguyện, đã có thể an nhàn hơn, làm một con cá mặn thôi! Nhưng một người đàn ông và một tờ chi phiếu làm đảo lộn mọi thứ. Cô nhìn chằm chằm vào tấm séc, rồi ngẩng đầu lên nhìn chàng trai trước mặt. Không cần suy nghĩ cô ngay lập tức đồng ý. Mùi tiền rất thơm, và người đàn ông kia cũng rất đẹp trai. Đêm hôm đó, Vân Thư mơ thấy một giấc mơ, cuối cùng cô đã nhớ lại ký ức kiếp trước của mình. Sau đó cô mới nhận ra được một sự thật rất khủng khiếp. Thế giới mà cô đang sống thực ra là thế giới trong một quyển tiểu thuyết. Cô đã xuyên vào quyển tiểu thuyết ngôn tình nói về tình yêu đẹp trong giới giải trí. Người đang bao dưỡng cô là vị tổng tài bá đạo kiêm nam chính trong truyện, mà cô không phải là nữ chính, cô cũng không phải là nữ phụ luôn.
24 chương
Tôi Có Hệ Thống Bói Toán
Ở đâu ra hệ thống đột nhiên xuất hiện trong đầu Lâm Xuân, tên là hệ thống bói toán. Hệ thống thật sự không khác gì Thần Khí, vì khả năng bói toán chuẩn tới 100%, không chỉ có thể giúp người có được vận may, tránh đi vận rủi, còn có thể trợ giúp người gặp nạn. Nhưng phàm là thứ gì cũng có ưu khuyết điểm, Thần Khí này cũng có một nhược điểm, muốn bói toán đều phải chi trả rõ ràng, mỗi lần là mười tệ Con đường làm giàu đi lên đỉnh cao của xã hội vừa mới bắt đầu đã sắp phải kết thúc.Lâm Xuân làm việc chăm chỉ, cẩn thận, thỉnh thoảng cũng nhờ hệ thống bói toán để kiếm ít tiền mua trà sữa. Có lúc cô sẽ moi ra được vài thứ kì quái nhưng chẳng có tác dụng gì trong cửa hàng của hệ thống. Mái tóc dài của Sadako: Lúc lạc đường có thể bò ra ngoài tivi, bởi vì Sadako thích trai đẹp nên bò ra sẽ có cơ hội gặp được anh đẹp trai. Nhẫn của Khổng Tử Đeo lên có thể đặt câu hỏi cho đối phương, nếu đối phương trả lời sai thì sẽ được đánh vào lòng bàn tay họ mười cái.
Tên Ngốc Đó Là Kẻ Ngốc Nhất Thế Gian Này
Những kẻ ngốc trên đời này nhiều vô kể. Nhưng bản thân họ cũng có những giấc mơ đơn thuần và tình yêu chân thành. Ngốc đến mức chỉ chung thủy yêu một người và cũng sẽ không bao giờ buông tay. Cho nên cho dù là kẻ ngốc nhất thế gian này, cũng sẽ có ngày đợi được hạnh phúc thuộc về bản thân. Bạn biết không? Đây là giấc mơ mà tôi vẫn luôn tin tưởng.
49 chương
/337