Bạn đang đọc truyện Hợp Cẩn của tác giả Lộc Bát Kim. Hắn có tình cảm với một người, cầu gia tộc cho họ thành hôn, nhưng mà người
ấy cũng không có tình cảm với hắn
Chính tay hắn huỷ hoại tình cảm vô tư của cả hai, khiến cho mọi thứ không thể nào như trước được nữa.
Trích đoạn:
Hai mươi ba tháng năm, đêm lạnh, gió như bóng ảnh, trăng tựa lưỡi liềm.
Thích phủ đèn đuốc sáng trưng, đèn lồng đỏ thẫm được treo trên cao, đập vào mắt là hồng trù tơ lụa, sắc đỏ trước mắt làm lòng
người tràn đầy vui mừng.
Lúc này rượu đã quá ba tuần, tân khách mặt đỏ tai hồng, có người đã không biết xấu hổ, nhao nhau ồn ào mời rượu, người hầu ở bốn
phía, đợi tân khách tan hết thì bọn họ cũng có thể xin uống chén rượu.
Trong không khí huyên náo, bóng dáng tân lang đã chẳng thấy đâu, nhưng kính rượu xong rồi nên cũng không ai để ý.
Truyện Tôi, Thụ Tấu Hài, Đi Hẹn Hò của tác giả Phác Tả Hữu kể về Hà Gia là một lưu manh chuyên nghiệp bên khu tiểu thuyết nam tần
(dành cho nam), bởi vì khiến nam chính tổng tài bá đạo Lục Tấn Giang không hài lòng, khó chịu, thế nên bị đá sang Cục Mau xuyên,
từ nay trở thành người chuyên lấp hố.
Những tác giả để lại vô số hố, văn không hoàn thành, thế nên các nhân vật trong đó đều bị nhốt lại, không được giải thoát, đáng
thương vô cùng
Hà Gia máu nóng nổi lên: “Còn có chuyện này à?”Đối mặt với trăm ngàn ánh mắt u oán của các nam chính, Hà Gia vỗ vai bọn họ:
"Người anh em, đừng sợ, tôi tới cứu các anh đây."
Hà Gia thề, anh chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành cốt truyện, cứu lấy các nam chính đáng thương, sau đó sớm quay lại Tiểu thuyết
dành cho nam.
Nhưng không ngờ, ánh mắt mà những "người anh em" dành cho anh ngày càng kì lạ.
Bạn đang đọc truyện Người Chỉ Là Cát Bụi Giữa Nhân Gian của tác giả Tọa Cửu Liễu Thối Tổng Ma. Khi tình yêu dần lụi tàn, khi mọi
thứ đều về với cát bụi…
Trích đoạn:
Lưu Duyệt Minh cảm thấy rằng, chỉ khi có một mình trong màn đêm thăm thẳm, tại phòng ngủ vỏn vẹn có một tủ quần áo, một giường và
một bàn, anh mới là chính mình. Chỉ như thế mới có thể khiến anh thả lỏng chút ít, nụ cười hèn mọn dối trá đầy vẻ lấy lòng trên
mặt mới chậm rãi tan biến. Sau đó, trên khuôn mặt tầm thường chẳng có gì đặc biệt ấy sẽ không bộc lộ bất kỳ cảm xúc nào nữa, lạnh
nhạt hờ hững.
Cô độc và trống rỗng vẫn luôn bầu bạn với Lưu Duyệt Minh, vẫn luôn bám theo anh từ khi anh biết ghi nhớ, ước chừng bắt đầu từ hồi
bảy tám tuổi nhỉ? Có lẽ khi ấy không biết cái gì là trống rỗng, cái gì là cô độc, chẳng qua là cảm thấy thế giới này cách anh một
lớp lụa mỏng, trông thì mờ ảo, chạm vào cũng không biết là có thật hay không.
Văn án:
Trong căn phòng vật chứng nhỏ cất giữ các loại công cụ phạm tội của những tên tội phạm hung ác, có điện thoại di động “Khúc hát ru
của mẹ”, dao phẫu thuật “Vì khoa học mà phấn đấu”, còn có dây thừng “Giả dạng mỹ lệ”.
Ngày đầu tiên Hứa Lang đi làm, do lơ đãng đã chạm vào điện thoại di động “Khúc hát ru của mẹ” mà bị dịch chuyển đến hiện trường
phạm tội.
Vì thế, cậu trở thành một thành viên của “Hệ thống ‘Chạy thoát khỏi tay hung thủ ‘”, hơn nữa cậu cũng trở thành ký chủ bị báo cáo
nhiều nhất trong phòng phát sóng trực tiếp của Hệ thống.
Vì vậy, trong phòng phát sóng trực tiếp của “Hệ thống ‘Chạy thoát khỏi tay hung thủ ‘”thường thường sẽ xuất hiện cảnh tượng như
thế này:
Trong khi các thành viên khác cẩn trọng tìm kiếm hung thủ, Hứa Lang lại nhào vào lòng ngực hung thủ, a a a.
Các thành viên khác:……
Rốt cuộc người này đến là để tìm hung thủ hay là để yêu đương!!!
Các thành viên khác không hài lòng, báo cáo với “Hệ thống ‘Chạy thoát khỏi tay hung thủ ‘”: Hứa Lang không nghiêm túc hoàn thành
nhiệm vụ!
Hệ thống:….. Người ta hoàn thành nhiệm vụ rất tốt.
***
Nơi diễn kịch đối thoại:
“Anh ơi, chỉ có mình anh trong phòng tối với em, bạn gái anh biết sẽ không giận chứ.”
Sát thủ không thể hiểu được.
“Anh ơi”, Hứa Lang đem ngón tay bỏ vào miệng của hung thủ, “Anh ơi, anh ăn đầu ngón tay của em, bạn gái anh biết sẽ không giận
nhỉ.”
Ngón tay trong miệng hung thủ không rút ra được.
“Không giống em, em chỉ biết đau lòng anh~~”
Hung thủ hơi mỉm cười, đầu lưỡi chạm nhẹ qua ngón tay Hứa Lang, “Vậy em liền ở lại đau lòng tôi đi.”
—————————
Chú ý:
Phòng phát sóng trực tiếp “Hệ thống ‘Chạy thoát khỏi tay hung thủ ‘” giống với phòng chiếu phim điện ảnh, sẽ phát sóng trực tiếp
hiện trường phạm tội mới nhất đến các phòng cất giữ vật chứng. Chỉ có người bị lựa chọn mới có thể nhìn đến phát sóng trực tiếp,
hơn nữa còn có thể tham gia bình luận với nhau, bởi vì là phát sóng trực tiếp cho nên kết cục là không ai biết trước. Nếu việc
phạm tội đã từng xảy ra, thì tất nhiên sẽ có người xem phát sóng trực tiếp biết được hung thủ là ai. Cho nên mánh khóe của phòng
phát sóng trực tiếp không nằm ở chỗ tra tìm hung thủ là ai, mà là quan sát nhân sinh bất đồng cùng với biểu hiện của hung thủ tại
hiện trường phạm tội. Khi xem phát sóng trực tiếp, phải tuân theo kỷ luật, quy chế: Không được tạo drama; không được chửi rủa.
CP: Hứa Lang x Tống Dịch Hành
‘Giai đoạn trước uể oải, không phấn chấn, sau điên cuồng thả thính công ‘ thụ x ‘Có hai gương mặt thèm thân mình thụ ‘ hung thủ
công.
Mỗi thế giới đều sẽ xuất hiện “Phòng tối”.
Tag: Linh dị thần quái; Khủng bố; Yêu sâu sắc; Vô hạn lưu
Một câu tóm tắt: Câu chuyện tình yêu trong phòng vật chứng.
Lập ý: Sinh mệnh rất đáng quý, tình yêu giá càng cao.
Truyện mới lần này mà tác giả Mặc Nhiên Hồi Thủ gửi đến các bạn độc giả - "Trẫm không muốn sống nữa" là một câu chuyện hài hước và
ngọt ngào nhưng không kém phần kịch tính được tạo ra bởi chốn quan trường tranh đấu không ngừng. Các nhân vật trong truyện ngôn
tình cổ đại này đều được xây dựng với hình tượng hài hước và đáng yêu, từ nhân vật Phụ hoàng của Sầm Duệ cho đến thái giám hay các
quan viên trong triều, nhìn đâu đâu cũng đều thấy nhân tố gây cười cả, bảo đảm khi nhảy hố các bạn sẽ được rất nhiều phen cười bò.
Nội dung truyện:
Mỗi khi đêm xuống, Hoàng đế Cung quốc sẽ dâng ba nén hương, lúc còn sống chỉ mong có thể: Giẫm lên mặt Phó Tránh, ngược thân Phó
Tránh, đập vỡ tư tưởng của Phó Tránh.
Chỉ có như thế, ban ngày hoàng đế bệ hạ mới càng thêm cố gắng: Làm Phó Tránh kinh ngạc, làm Phó Tránh kinh ngạc, tiếp tục làm Phó
Tránh kinh ngạc.
Nhưng trên thực tế là, đấu cả đời với Phó Tránh khiến Sầm Duệ hiểu rõ một đạo lý: Không tìm đường chết sẽ không phải chết.
[Tác giả Giang Đường Công Tử -- Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Cổ Đại ]
Bạn đang đọc truyện Trên Vạn Dân Là Hoàng Đế, Trên Hoàng Đế Là Phu Quân! của tác giả Giang Đường Công Tử.
Dù có cách biệt nhau cả không gian lẫn thời gian, là xuyên đến thời không khác, dù là chuyển kiếp một lần nữa, thậm chí là bị tách
ra khỏi nhau đời đời kiếp kiếp, nhưng duyên phận và sự gắn kết giữa chúng ta, mãi mãi vẫn nguyên vẹn, vẫn không bao giờ chia lìa.
Nhà cao cửa rộng, vinh hoa phú quý, nàng lại chỉ như một con chim nhỏ ăn nhờ ở đậu
Con đường thanh vân, cùng người nắm tay, một đời cạnh nhau cho đến bạc đầu.
Sau khi dưỡng mẫu qua đời đã đánh đấu một bước ngoặt kinh thiên động địa trong cuộc đời Chương Hàm.
Phụ thân và huynh trưởng tòng quân chiến đấu nơi biên giới xa xôi, mẫu thân cùng đệ đệ bị bắt làm con tin để thao túng nàng.
Một thiếu nữ thân cô thế cô phải tiến bước thế nào trêи con đường đời gian khổ đầy rẫy chông gai?
Câu chuyện về một thiếu nữ thông tuệ kiên cường với thân phận ăn nhờ ở đậu, gặp một chàng quận vương thâm tình phúc hắc bị giữ
trong kinh thành làm con tin. Hai người nắm tay nhau vượt qua tất cả những thử thách khắc nghiệt của số phận để bảo vệ người thân,
bảo vệ gia đình, bảo vệ những người họ trân quý và cùng nhau tiến đến Vinh Hoa Phú Quý.
Tác giả: Lan Dinh
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị
Giới thiệu:
Cô gái trẻ nhờ cơ duyên trùng hợp mới lấy được người đàn ông cô thầm thương trộm nhớ nhiều năm.
Bảy năm sau, vào đêm niệm ngày cưới của họ, một tin nhắn gửi đến điện thoại anh vào lúc 12 giờ khuya, chỉ một chữ: "Nhớ!"
Chồng của cô mắc bệnh "7 năm ngứa " rồi!?
Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói
điều đó bao nhiêu lần nữa!”
Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải
thích có tác dụng sao?”
Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể
bãng một người đã chết! Đường Thi đột nhiên bật cười và đứng dậy cầm lấy bút bắt đầu ký tên vào hợp đồng.
Ly hôn phải không, được thôi! “Bạc Dạ, Đường Thi em đã yêu anh mười năm, coi như mười năm này của em chỉ là một trò đùa.
Bạn đang đọc truyện Mộc Lan Vô Huynh Trưởng của tác giả Cầu Nguyện Dưới Đài Hành Hình. Chuyện xưa không phải là sử ký, mong mọi
người không quá khắt khe, tìm hiểu lịch sử trong truyện.
Tuyến tình cảm không phải trọng yếu nhất
Ra ngoài gặp được đồng đội cùng chiến đấu, ngay cả chiến hữu (1) cũng hoảng hồn
Mười hai năm sinh hoạt cùng nhau, vào sinh ra tử, không ngờ được Mộc Lan lại là một người điên cuồng, biến thái
Đây là một câu chuyện xưa khiến bạn không ngờ được.
Từ một nữ pháp y hai mươi tám tuổi xuyên thành Hoa Mộc Lan cởi giáp về vườn nên Hạ Mục Lan cảm thấy áp lực rất lớn.
Kết cục hoàn toàn khác với truyện xưa, không có hoa tươi và những tràng vỗ tay. Hoa Mộc Lan ba mươi tuổi, xuất ngũ về quê trở
thành một quái vật trong lời đồn của hương thân phụ lão.
Bạn đang đọc truyện Tình Địch Muốn Sinh Con Cho Ta của tác giả Yến Bất Tri. Một hồi xuyên qua, lại tiến vào tiểu thuyết đam mỹ
theo kiểu ngược luyến tình thâm kinh điển, Chung Thanh trở thành vai pháo hôi kiêm nam phụ số hai.
Chu Thanh xuyên vào nhân vật số khổ này, biết được kịch bản của người đó thật sự quá thê thảm, làm người thực vật bao lâu nay,
tưởng tỉnh dậy là vạn hạnh, ai ngờ thành một người mang nợ ngập đầu.
Nam chính thụ xưa kia cũng là bạn bè có quan hệ khá tốt, nay thành minh tinh, cũng đã quên bẵng hắn rồi
Còn bạn nam chính công kia là tình địch, nhận ra anh, sau đó cứ chằm chằm nhìn theo dõi anh, cứ như đang chuẩn bị làm anh một vố,
khiến anh đi tìm chết vậy.
Chung Thanh quyết định cách xa đôi cẩu nam nam này, xa được bao nhiêu thì xa bấy nhiêu, đời trước anh là ảnh đế, bây giờ anh chỉ
muốn chuyên tâm vào sự nghiệp.
Chung Thanh: "Tuyến tình cảm là cái gì? Có ăn được không?"
Nhưng mà tình địch này...... sao đi tới đâu cũng thấy hắn ta vậy?
Cho tới một ngày nọ khi tỉnh dậy, bên người anh là anh giai tình địch khi xưa cứ nhìn thấy là ghen tị đỏ mắt, đối phương còn vô
cùng vô cùng thoả mãn vùi vào cổ anh cọ cọ......
Nghĩ rằng bởi hai người say rượu rồi mới làm loạn đến mức này, để phòng ngừa bị đại ca tình địch đánh gãy chân, Chung Thanh nhanh
chóng tắm rửa sạch sẽ rồi chuồn ra khỏi hiện trường trước.
Bạn đang đọc truyện Cổ Thiên Nga của tác giả Mộ Chi. Nhà hát Nam Thành, nơi trình diễn vô số ca kịch, hiện tại mọi người đều đang
chăm chú nhìn trên sân khấu, nơi Kim Hề biểu diễn
Ánh mắt của khán giả như dán lên thân hình uyển chuyển kia, họ bị hớp hồn theo theo từng chuyển động của cô.
Cô gái có vòng eo nhỏ nhắn, dáng người yểu điệu, mong manh, ánh đèn sân khấu chiếu rọi làm thân hình cô như sáng lấp lánh, khiến
đôi mắt cô càng long lanh, khuôn mặt càng kiều diễm.
Vẻ đẹp kia khiến người khác như nín thở, sợ kinh động nó, mà chiếc váy đỏ kia càng không mảy may đè ép được vẻ đẹp động lòng của
cô, ngược lại càng trở nên mờ nhạt, ảm đạm.
Không thể có dung mạo xinh đẹp như cô, nhưng trang phục thì có thể bắt chước được, thế là có người hỏi Kim Hề cô đã mua chiếc váy
mặc hôm ấy ở đâu.
Kim Hề lắc đầu, "Xin lỗi, tôi không biết."
Cô xoay gót bước đi, tới khi về đến nhà, nhìn chiếc váy rách bươm đang nằm trong thùng rác cùng với người biến nó thành như vậy.
Kim Hề, "Anh đền váy cho em."
Bạn đang đọc truyện Thâm Cung Kế của tác giả Lâm Tố Lê. Thâm cung sâu tựa biển, lòng người càng khó dò
Tưởng đâu triều đình đã là thủ đoạn ùn ùn, nhưng chốn hậu cung vì ích lợi, vì quyền lực, vì vinh hoa phú quý, trước nay đều không
thiếu thiêu thân và mưu sâu kế hiểm.
Ba mươi sáu kế, các nữ nhân còn vận dụng thuần thục hơn cả, vì tranh giành tình cảm, ai nấy thi nhau trổ hết tài năng.
Vì ghen ghét, ganh tị, họ có thể dìm chết đối thủ.
Cùng xem nữ nhân nơi thâm cung làm sao để nhấc tay làm mưa, lật tay làm mây, từng bước đi tới đỉnh.
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng của tác giả Ninh An Nhiên. Trong cơn mưa to, Vũ Tiểu Kiều chạy ra khỏi hộp
đêm Kim Sa, chiếc váy dài màu trắng nháy mắt bị mưa xuyên qua, mái tóc dài ướt sũng dính trên khuôn mặt nhỏ bé tinh xảo của cô,
trong đôi mắt ngập nước tràn đầy bất lực sợ hãi.
Một đám đàn ông chạy ra theo sau, mỗi người đều mang vẻ hung thần ác sát, trong miệng toàn những lời không tốt.
“Đứng lại, đứng lại…”
“Con bé chết tiết, lại dám chạy...”
Vũ Tiểu Kiều sợ bị bọn họ bắt được, ra sức chạy như điên, xông lên ngã tư đường rộng lớn.
Tên truyện: Nhà Tang Thi vương Có Nuôi Mèo
Tác giả: Thủy Sam
Thể Loại: Đam mỹ, 1×1, tận thế, chủ thụ, HE, tùy thân không gian, ngọt ngào.
Nhân vật: Lê Chấn x Phương Hòa. Pháp y mặt lạnh công x Mèo tinh ngốc manh thụ.
Tình trạng: Hoàn
Bản edit: Đang lết
Edit: Nguyen_EXO.
Văn án:
Ngày mạt thế bùng nổ giáng xuống đầu nhân loại, tang thi hoành hành, một con mèo thì có thể làm được cái gì?
Phương Hòa trọng sinh thành mèo, ôm cá khô nhỏ nghiêm túc suy nghĩ về miêu sinh (*)
(*aka nhân sinh)
Nửa đêm dùng móng vuốt nhỏ ở trên tường hoa viết xuống chỉ dụ đỏ như máu.
Vốn tưởng rằng xẻng hốt phân(*) sẽ chuẩn bị vô số vật tư và cá khô nhỏ.
(*ý nói mấy bạn sen nuôi mèo đó)
Ai mà ngờ đến xẻng hốt phân vào ngày đầu tiên của mạt thế đã biến thành tang thi?!
Phản ứng đầu tiên của Phương Hòa là chạy aaaaa~~
à hả?? ai ai ai… anh đừng có vuốt đuôi của tôi, đừng niết lỗ tai aaaa, gãi cằm cũng không được!!!!!!!!!
ọt ọt…. tôi, tôi đói bụng rồi, anh đừng có bỏ quên cái bụng của tôi chứ?!
Tác giả: Sắc Sắc Không Không
Thể loại: Truyện Ngược, Đam Mỹ, Đô Thị
Giới thiệu:
Ba năm qua, chưa có phút giây nào tôi sống trong an ổn. Bởi vì tôi xảo trá trèo lên giường anh, nhẫn tâm chết anh hai mình.
Ông trời bỏ rơi tôi, cha mẹ không nhận tôi, người đời khinh rẻ tôi, chỉ có anh là không xua đuổi tôi. Bởi vì anh xem tôi như kẻ
thế thân...
Trích đoạn:
Ba năm qua, mỗi khi đến ngày này tôi không khỏi tự dằn vặt mình, hôm nay chính là sinh nhật của tôi, là ngày kỷ niệm ba năm tôi và
anh ở bên nhau, nhưng cũng là ngày giỗ thứ ba của anh hai tôi.
Trời cuối thu lạnh se sắt, hai tay ôm dụng cụ vẽ của tôi đã tê rần từ lâu, da thịt khô nẻ bị gió cứa từng đợt khiến tôi cắn răng
vì cóng buốt. Từ tờ mờ sáng tôi đã rời khỏi nhà đi loanh quanh khắp nơi, cho đến tận tối khuya mới nặng nề cất bước trở về.
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Xuyên Thành Nhà Giàu Số Một, Tôi Thà Gãy Không Cong của tác giả Thẩm Vi Hoàng. Khi Hệ thống trở thành
ông tơ bà nguyệt, nối lương duyên trời ban…
Tại tầng K cao nhất, nơi mà hai người gặp nhau lần đầu.
Nhiếp Miểu lúc đó đang ở trong một căn phòng tổng thống xa hoa, tiện nghi, nhưng cả người lại nóng sôi bởi vì dược tính hoành
hành…
Nhiếp Miểu khó chịu vô cùng, mắt ửng đỏ, tựa như một chú thỏ đang sợ hãi, đột nhiên nhìn thấy Chu Ký Tình liền lao tới muốn ôm.
Mà Chu Ký Tình lại vừa xuyên qua, trở thành đại lão hào môn…
Mà Chu Ký Tình xé Nhiếp Miểu ra, cực độ ghét bỏ nói: Cút! Gay chết tiệt!
Nhiếp Miểu:???
Văn án:
Nguyễn Khê từ lúc còn bé đã có một mộng tưởng vô cùng đơn thuần và chất phác, chính là có thể được gả vào hào môn.
Mà cô cũng biết mộng tưởng này muốn thực hiện sẽ rất khó khăn, bản thân mình nếu gia cảnh không tốt, thế thì phải có ưu điểm khác,
bản thân đủ xuất sắc để người khác có thể ghé mắt nhìn mình
Vậy nên, dung mạo lẫn nội hàm, xinh đẹp và tài năng, một thứ cũng không thể thiếu.
Cô khắc khổ học tập, không khác gì hồi xưa sĩ tử thức đêm treo cổ ôn bài, mỗi một đợt thi đều có thể xếp hạng trong top 3 của
khối.
Ngay lúc cô cho rằng cô sắp câu được một bạn học nhà giàu, trong nhà có tận mấy trăm triệu thì cô nghe thấy nhóm đàn em của Giang
Dịch Hàn kính cẩn gọi cô là chị dâu?!Giang Dịch Hàn đã từng là đứa con trai kiêu ngạo trong những nhà giàu có nhất Bắc Kinh, dù
gia đình có suy sụp, anh vẫn phản nghịch khó thuần cho đến khi gặp Nguyễn Khê–
Người phụ nữ yêu hư vinh và đạo đức giả này, dù anh có độc thân cả đời hay đi chơi gay cũng sẽ không bao giờ thích cô!
Sau này, vả mặt.
Bạn đang đọc truyện Kịch Bản Sát Nhân Đời Thực của tác giả Mộc Xích Tố. Đây là một trò chơi suy luận, mọi thứ đều cần trinh thám,
một trò chơi ở đời thực
Nhưng nếu suy diễn không đúng, kết cục là chết.
Người chơi bốc trúng thẻ bài "người chết", phải chết theo giả thiết của kịch bản;
Nếu rút trúng lá bài "hung thủ" thì có thể đó là kẻ sát nhân thực sự, cố gắng che giấu tung tích của mình.
Thám tử hãy cố gắng dẫn dắt người chơi tìm ra hung thủ thật sự, nếu không sẽ bị trừng phạt bằng cái chết.
Hôm nay bạn đã rút trúng lá "hung thủ" chưa?
Bạn đang đọc truyện Nữ Thần Nàng Sống Lại của tác giả Thanh Đằng Mân Côi. Tống Vi Vi theo mẹ mình tới nơi ở mới, một gia đình mới
sau khi mẹ ly hôn.
Hôn nhân lần thứ hai này của mẹ, cô cũng không có ý kiến gì, chỉ mong có một cuộc đời bình lặng, vừa viết truyện vừa chơi game,
sau này có thể tìm người thích hợp, lập gia đình, bình thản sống hết đời là tốt nhất.
Nhưng mà Tống Vi Vi ngàn vạn không nghĩ tới, chị gái mới của mình, thế mà lại là mối tình đầu của nàng.
Nữ nhân kia lúc nào cũng đối xử với nàng lạnh lùng giờ phút này lại ôn nhu một cách kỳ cục, Tống Vi Vi không bao giờ nghĩ tới,
người kia có thể dùng ánh mắt như vậy giọng nói như vậy đối với mình nói chuyện.
Nhưng kết thúc chính là kết thúc, bỏ bà mày lại còn muốn bà mày làm cái lốp dự phòng?! Cố Văn Sam, chúng ta đừng bao giờ gặp lại
nữa!
Nhưng mà...
Nữ thần vì cái gì lại trở nên đáng yêu như vậy, mình không chịu nổi.