Tác giả: Lão Thọ
Thể loại: Dị Giới, Truyện Khác, Huyền Huyễn
Giới thiệu:
Lạc Vô Y là một cái cô nhi từ khi sinh ra thì mẹ đã mất, cha hắn là ai cũng không biết.
May mắn hắn nhận được Viện Yêu Trẻ nuôi dưỡng, đến năm 7 tuổi thì hắn thức tỉnh một cái gọi là Cổ Kim Vô Nhất Bản Nguyên.
Cho đến hắn 12 tuổi thì mới bắt đầu tìm hiểu về nó, cũng nhờ nó mà hắn có được tất cả khi chỉ là 18 tuổi, ngoại trừ một thứ.
Nhưng cái gì cũng có cái giá của nó, việc sở hữu Cổ Kim Vô Nhất Bản Nguyên cũng đem lại tai kiếp to lớn cho hắn.
Ba năm sau đó thì tai kiếp kia mới chính thức bắt đầu.
Vậy tai kiếp đó là gì?
Tác giả: Mộc Tô Lí
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Đam Mỹ
Giới thiệu:
Vùng tam giác Bermuda, một nơi kì quái lại thần bí, bất kì người nào đi trên biển đều tự giác né tránh vùng này, vì có vô số sự cố
đã xảy ra nơi đây.
Toạ độ của nó trở thành những con số nguy hiểm mà người đi đường thuỷ đều ghi nhớ…
Hạ Xuyên lại không may gặp tai nạn, ngay khu vực này.
Ngỡ rằng bản thân không thể tồn tại được, nào ngờ lại bị một đám bọt biển sâu mang vào một nơi cổ quái.
Một đám sinh vật sớm nên trở thành hoá thạch, ở trước mặt anh quần ma loạn vũ chi oa gọi bậy, sống sờ sờ trước mắt…
Hạ Xuyên cẩn thận rửa vết máu trên tay: mày tới nơi này lâu như vậy, có tìm được đầu mối của lối ra không?
Thâm Lam bẻ Hỏa Đạo Long(2) thành khối, giơ thịt lên giống như hiến vật quý quơ quơ về hướng anh: Cơm chiều cậu muốn ăn thịt khủng
long sống hay là thịt nướng?
Hạ Xuyên: … Tao càng muốn tháo mày ra.
Type: Mều; Lạc Vô Tình, Boringrain
Công ty phát hành: Pavicobooks
Thể loại: tâm kế, cung đấu, HE
Nội dung câu chuyện chỉ dùng hai câu ngắn gọn diễn tả khái quát:
- Mỗi một người có một đời danh thần, muôn vàn bộ mặt.
- Nhưng cũng bằng sức một người, khơi lên sóng gió.
Hắn không yêu nàng, nàng không thương hắn.
Hắn nhất quyết phải lật đổ nàng, nàng nhất định phải giày xéo hắn.
Hắn không muốn cưới nàng, nàng tuyệt đối không thèm lấy hắn.
….Nếu có một ngày, buộc phải động phòng thì nàng sẽ leo lên trên, đè đầu cưỡi cổ hắn.
*
Hoàng quyền vừa thay, tựa sóng xô cát.
Bên này có hắn, gian ngoan hiểm độc, sắt đá vô tình.
Bên kia có nàng, gia thế bất minh, che giấu tài tình.
Chiếm nước của ai, thành nhà của ai?
Ai ngậm cười uống chén rượu độc, để chu sa trước ngực* phải đổi dời?
Ai ngồi trên hoàng quyền mở lối hoàng tuyền, mưu cao kế hiểm, lật đổ đối phương?
Ai nhìn trân trối giữa Cửu Trùng cung, binh khí vang lên, chia tình đôi ngả?
Phồn hoa loạn thế, khuynh thành bại quốc, hắn không chịu lui, sao nàng phải nhường?
…. Rốt cuộc là nàng làm loạn thế gian hay thế gian làm loạn nàng đây?
Chu sa trước ngực: Chu sa có màu đỏ bán ở tiệm thuốc bắc, đó là vị thuốc bắc chữa bệnh tâm thần nhưng là chất độc bảng A, người ta
thường nhờ thấy phù thủy vẽ bùa trừ tà rồi đeo nó lên chiếc ngực để tránh ma hành.
Phồn hoa: sầm uất.
Trích đoạn:
Ninh Dịch – Tri Vi
“Tiện thiếp xin kính ly này, chúc gia tộc ba trăm bảy mươi hai người của vương gia xuống suối vàng trong men rượu ngây ngất, say
sưa mộng mị!” Mười ngón tay thon dài của nàng nhẹ nâng kim bôi, đôi cánh môi hồng non nớt khẽ mỉm cười ý nhị.
“Đa tạ!” Khẽ nhướng mày kiếm, hắn cười nửa miệng cầm lấy kim bôi, xoáy sâu cái nhìn vào ánh mắt chan chứa cảm xúc của nàng: “Có
điều này, thật là có lỗi khi đến lúc này mới nói cho nàng hay, đường xuống suối vàng, buộc phải có nàng đi theo hầu hạ bổn
vương…Tân vương phi của ta à!”
*
“Năm đó, tại Cổ Tự nghe tiếng mưa đêm, giữa lúc đèn tàn sương nhạt, thoáng vẳng lại tiêu khúc ‘Giang Sơn Mộng’, lời rằng: mộng có
giang sơn, giang sơn như mộng…Kết thúc cuộc hỗn chiến một mất một còn này chúng ta sẽ thu được lợi lộc gì đây? Chẳng phải chỉ là
nửa vò rượu lạt, mấy khúc tiêu sầu, đôi bên rệu rã, chí khí kiệt quệ, tóc mai điểm bạc, nhiêu đó thôi sao? Chi bằng, ngay lúc này
đây, hai ta cùng rút tay về, ngai vị của ta đổi lấy quốc gia của nàng, bỏ lại cơ đồ bá nghiệp cùng ân oán lưỡng tộc cho người khác
lao tâm khổ trí giải quyết là xong.”
“Tiếc là, cả đời ta chỉ muốn ngài lao tâm khổ trí vì nó mà thôi!”
*
Cố Nam Y – Tri Vi
“Ta muốn người bước ra khỏi chiếc lồng đang giam giữ mình, ta muốn người ngắm nhìn cả thiên hạ chứ không phải một thước ba thốn
ngay trước mặt. Ta không muốn người sống mãi trong vô cảm, mỗi bát cơm nhất định phải đòi tám miếng thịt. Ta muốn người dùng cảm
xúc thật sự để nhìn thẳng vào ta, ta muốn người hiểu, thế nào là khóc, là cười, là ganh ghét so đo, là giận hờn cãi vã, là yêu
thương thật lòng.”
“….Đợi đến lúc ta thoát khỏi chiếc lồng tâm lý chật hẹp để nhìn thế giới bên ngoài có người yêu kiều ủy mị thướt tha; cởi lớp áo
choàng che thân kín kẽ để học được mỗi bữa cơm có thể ăn ngoài tám miếng thịt; biết tận hưởng thế gian bao la rực rỡ sắc màu bằng
cái nhìn mới mẻ thích thú; học cách hiểu thế nào là khóc, là cười, là ganh ghét so đo, là giận hờn cãi vã, thế nhưng khi ta muốn
tâm sự những điều này với nàng thì trời đất mênh mông, biển người vô tận, lúc ấy, ta biết tìm nàng chốn nao?”
“Nếu đã như vậy, ta còn cần cuộc sống ‘phá kén chui ra’ vô vị này để làm gì? Thà dùng một cỗ áo quan, một manh vải lụa để người
khác đem đi chôn cho xong!”
*
Hách Liên Tranh – Tri Vi
“Tri Vi, ta vẫn luôn đứng đợi tại chốn này, nàng không qua bên đây, cũng không cho ta bước sang bên đấy, vậy thì ta sẽ mãi chờ
nàng ở nơi này. Chỉ mong nàng nhớ rằng, những lúc mệt mỏi, hãy lùi một bước, quay đầu ngoảnh lại, sẽ thấy ta luôn đứng đợi nàng.”
* Một thước = 33,3 cm
*Một thước ba thốn: 1 thước ba thốn = 43,33333 cm
* Cổ Tự: hay còn gọi là Tiên Phong Tự (đầu thời Minh), dựng dưới vách đá núi Nga Mi tỉnh Tứ Xuyên.
Thời đại mới phủ xuống ba trăm năm, nhân loại từ Hải Lam tinh tuyệt đối kẻ thống trị biến thành người cạnh tranh, tại ô nhiễm, trùng thú, cơ giới sinh mệnh uy hiếp phía dưới, yếu đuối nhân loại đi về phía một cái khác đầu tiến hóa con đường, gien gông xiềng bị mở ra, trùng thú Thiên tai giáng lâm, máy móc vĩ lực tàn phá bừa bãi. . .
Làm cái thể lực lượng càng ngày càng mạnh, thậm chí bắt đầu áp đảo đạo đức cùng luật pháp phía trên, trật tự xã hội không còn sót lại chút gì.
Có người nói thời đại mới mở ra Thượng Đế chi môn, có người nói mở ra chính là vực sâu không đáy.
Mà Tề Uyên lại tại cái này tràn ngập nguy hiểm thời đại mới, dùng đánh dấu phương thức, đốt sáng lên siêu cấp sinh mệnh thể thiên phú cây.
Nhục thể phàm thai từ đây tiến hóa thành máy móc huyết nhục!
Ta là Tề Uyên, Uyên trongThâm Uyên!
P/s: Quăng phiếu truyện hoặc donate converter bằng MOMO, Zalopay: 0359590437, Vietinbank 109005445435, Techombank 19036215068019 Hoàng Công Vũ
Nguyên văn giảng thuật một người trường sinh bất lão ứng nên như thế nào ở xã hội chủ nghĩa trung tâm giá trị quan chỉ đạo , ở hiện đại nhân loại xã hội công chính xác thực tích cực cuộc sống .
Hy vọng có thể đối này khác trường sinh giả, đặc dị công năng nhân sĩ, người tu tiên, người ngoài hành tinh, không phải nhân loại sinh vật tham dự quốc gia kiến thiết ổn định hài hòa cuộc sống kinh nghiệm có được tác dụng thả con tép, bắt con tôm.
Bạn đang đọc truyện Pháo Hôi Sau Ta Bị Siêu Hung Đồ Đệ Đuổi Giết của tác giả Nhị Bút Duyên Bút. Lạc Hằng xuyên qua sách, trở thành
vai sư tôn độc ác, pháo hôi có kết cục thê thảm.
Theo cốt truyện, nhân vật này sa đọa, hóa thành ma, sát hại cả nhà nhân vật chính, sau này dĩ nhiên nhân vật chính cường đại rồi
liền đi tìm hắn báo thù, hắn bị quăng vào nghiệp hỏa, chịu tra tấn cho tới chết.
Lạc Hằng làm theo nguyên tác, tiến hành toàn bộ theo cốt truyện, cũng bị nghiệp hỏa thiêu đốt cả năm trời, thần hồn của hắn cũng
chỉ kém chút nữa là tan biến.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Lạc Hằng trở về bộ dáng ban đầu của hắn, cũng tưởng rằng có thể cách xa những gì trong tiểu thuyết,
yên bình sống phần đời còn lại.
Ai ngờ, hắn vừa bước ra Đọa Lạc Chi Uyên, liền nhìn đến vai chính điên khoác thành ma, chỉ vì một quả nhẫn trữ vật liền hoài nghi
chính mình là hắn sư tôn, lấy kiếm uy hiếp chính mình.
Thật bản tôn sư tôn bị tình nghi Lạc Hằng, cúi đầu nhìn lướt qua chính mình rách nát quần áo, tự hỏi: Hảo thuyết hảo thuyết, muốn
sát muốn xẻo đều có thể, nhưng trước khi giết bao ăn bao ở sao?
Đồ đệ siêu hung uy hiếp mà nói: Bao, liền người đều cho ngươi bao, nhưng ngươi nếu là thật là ta sư tôn, ta tuyệt không tha cho
ngươi!
Tác giả: Miêu Thất
Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, cung đấu, thị giác nữ chủ, BE.
Dịch bởi: Gin
Beta: Mây
Văn án:
Bên ngoài hiên mưa rơi không ngớt, bên trong khung cửa hoa oằn trĩu buông mình, chàng tựa nép bên tai ta nói rằng: “Nhĩ Yên, nàng
có thể vì ta … múa thêm một điệu cuối cùng nữa được không?”
Thái Tử và Thái Tử Phi phu thê ân ái, nhưng còn ta chỉ là một Trắc Phi bên cạnh người.
Ta là một vũ cơ, vào năm mười sáu tuổi ta được Hoàng Thượng ban tặng cho Ứng Tầm. Theo lí mà nói thân phận này của ta vốn không
xứng làm Trắc Phi của chàng, nhưng chàng đã lấy ba vạn binh mã trong tay ra đổi lấy.
Ta đến tìm chàng, chàng chỉ nắm chặt lấy tay ta mà nói: “Nhĩ Yên, nàng phải là chính thê của ta.”
Lúc Ứng Tầm thốt ra lời này là năm chàng mười bảy tuổi, đương tuổi thiếu niên, gương mặt anh tuấn tựa trong tranh bước ra.
Những kỉ niệm thời niên thiếu lúc nào cũng trong sáng, đẹp đẽ.
Nó đẹp đẽ đến nỗi đã khiến ta quên mất, lời hứa của chàng thiếu niên năm đó vốn không đáng tin cậy.
Một năm sau đó, Thái Tử đã lấy cháu gái của thượng thư đại nhân. Ta không đi xem chỉ ngồi trong tẩm điện nhìn cành hoa đào nép
mình bên cửa sổ. Cành lá mảnh mai treo những cánh hoa mong manh.
“Hoa nở thật đẹp.” Vãn Giang bước vào bỗng thốt lên tán thưởng sau đó thở dài, “Đốn đi thật đáng tiếc.”
Ta không đáp lời, bỗng nhớ đến việc của ba năm về trước. Lúc ta cùng cô ấy trồng cây hoa đào này đã từng hỏi: “Điện hạ có thích
hoa đào không?”
Đúng lúc cô ấy đang lấy một chiếc khăn tay dịu dàng lau đi vết bụi trên tay ta.
Vãn Giang ngước nhìn, mỉm cười: “Không tính là thích, chỉ là đối với ngài ấy mà nói, nó rất quan trọng.”
Nghe nói hôm nay Thái Tử Phi vào cung trên đầu có cài một cây trâm khảm hoa đào.
Hoá ra lý do cô ấy nói rất quan trọng lại vì thế này.
“Đốn bớt đi.” Ta nhẹ giọng đáp lời Vãn Giang, “Màu hoa đào khiến ta chướng mắt.”
Tác giả: Aly
Thể loại: Ngôn Tình
Giới thiệu:
Mộc Mai quỳ gối trong phòng khách dập đầu liên tục mấy cái, trên trán đã đổ máu.
"Cứu bà ta, mày cho rằng bà ta có thể sống được à?" Bà cười nhạo một tiếng, nhìn cô với ánh mắt chán ghét, vô cùng chán ghét: "Bà
ta nằm bệnh viện đã ba năm rồi mà chưa chết, bà ta chịu đựng tốt thật đấy!”
Cô chưa mở miệng, chị họ Mộc Diệp đã cướp lời, nói: "Đúng rồi! Biết rõ là lãng phí tiền, có cho cũng không lấy lại được! Hơn nữa,
cho mày mượn, đời này mày có thể trả lại không?”
Nói xong cũng không thèm nhìn Mộc Mai nữa, cúi đầu nhìn móng tay mới được sơn lại.
Trong mắt Mộc Mai chứa nước mắt: "Trong tương lai, chắc chắn con sẽ kiếm tiền trả lại cho thím!”
[Thể loại: Ngôn Tình, Hài Hước, Cổ Đại ]
Bạn đang đọc truyện Đệ Nhất Nương Tử của tác giả Nhất Diệp Bồ Đề.
Tô Thất Thất cảm giác mình đã chịu đủ đau đớn, bản thân không còn lưu luyến gì nữa rồi.
Nhưng mà…
Cái tên cả người đầy vết sắp chết này, sao mãi vẫn sống nhăn răng
Lại còn cố chấp gọi nàng không ngừng…
“Nương tử, cuối cùng ta cũng tìm được nàng.”
“Ta không biết ngươi.”
“Nương tử, về sau chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau nữa.”
“Ta không phải nương tử ngươi.”
“Nương tử, ta không phải đang nằm mơ chứ.”
Tác giả: Ntn1003
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng
Giới thiệu:
Dạ Ngọc đem hết cả tâm can để yêu và làm vợ Cao Ngạo Thiêng vậy mà hắn ta lại bắt tay cùng với bạn thân cô là Liễu Xuân đâm lưng
cô. Ly hôn, Dạ Ngọc ra đi tay trắng không lâu sau đã thành công ở nước khác nhưng vận xu vẫn cứ đeo bám lấy cô.
May thay cô gặp được Mặc Đông Quân....
Tác giả: Nọa Đọa
Thể loại: Tiên Hiệp
Giới thiệu:
Hậu Điểu, một kẻ một lòng cầu đạo, trời xui đất khiến sao đó khiến y bị phái đi nằm vùng tại Ma Môn kiếm phái, lúc nào cũng trông
mong một ngày lập công được quay trở lại Đạo Môn.....Cho đến khi trở thành kiếm đạo cự kình, y mới ai phát hiện ra rằng, đã không
còn ai có năng lực đến thu lưới rồi!
Tác giả Cửu Nguyệt Hi
Nếu bạn đã đọc qua hai tác phẩm Tần Cảnh Kí và Thiên Kim Đại Chiến của tác giả Cửu Nguyệt Hi thì đừng bỏ lỡ bộ Báo Thù Độc Liên
Hoa! này nhé, vì đây là phần tiếp theo của truyện, hứa hẹn sẽ đến một câu truyện trọng sinh đầy thú vị.
Trích đoạn truyện:
Trước đại sảnh, ánh mắt trong trẻo mà lạnh lùng của cô hướng về phía Phó Ức Lam, lúc này đang đứng trên đài hội nghị, phát biểu
cảm nghĩ của mình sau khi đạt được giải thưởng từ cuộc thi. Quả thực là một con người khiến cho vạn chúng chú mục, tinh quang sáng
chói* mà.
*muôn người chú ý, ánh sao sáng chói.
Phó Ức Lam rất đẹp, rất thuần khiết, hơn nữa còn thông minh. Con gái của một tiểu tam lại có thể đẩy cô rơi vào tình trạng như bây
giờ, thật đúng là không có thiên lý.
Bạn đang đọc truyện Đèn Cũ Bến Mới của tác giả Đằng Hoa Lang. Chạy về phía em là bản năng của anh.
Thời gian rực rỡ nhất của Tân Uyển chính là lúc cấp ba, hắn là một thiếu niên như ánh mặt trời lóa mắt, tuấn tú, cao lớn, thông
minh, sáng rọi.
Nhưng sau khi thi đại học, hắn 19 tuổi, lại giống như một bóng đêm không thấy thái dương.
Mọi lý tưởng của hắn đều vỡ nát, hắn chỉ có một ảo tưởng duy nhất, rời đi bệnh viện, rời đi bức tường vây cao ngất kia, cùng với
bác sĩ đã nói sẽ chữa hết "bệnh" cho hắn.
Mà trong lúc tuyệt vọng, khi hắn cứ bồi hồi giữa ranh giới hôn mê và thanh tỉnh, điều duy nhất hắn nhớ là một cái tên, là Tống
Hành.Hai mươi tuổi, hắn được như ước nguyện, rời đi bệnh viện, đồng thời quên mất sở hữu, cũng bao gồm Tống Hành.
“Khi ta lựa chọn quên chính mình, chạy về phía ngươi vẫn là ta bản năng.”"Khi em lựa chọn quên bản thân mình, bản năng của em vẫn
là chạy đến bên anh."
“Đinh, Đạt Ma tổ sư mô bản dung hợp thành công, thu được Hậu Thiên Vũ Đạo Chi Thể!”
“Đinh, vô thượng Đại Tông Sư Lệnh Đông Lai mô bản dung hợp thành công, thu được Tiên Thiên Đạo Thể!”
“Đinh, Diệp Thiên Đế mô bản dung hợp thành công, thu được Hoang Cổ Thánh Thể!”
...............
Làm từng cái nhân vật chính mô bản dung hợp thành công, Tần Mộc Dương bỗng nhiên phát hiện, chính mình thành từ cổ chí kim tối cường nhân vật chính.
-----
Tác drop
Xuyên qua thành trí tuệ nhân tạo là một loại gì thể nghiệm?
Cavan bị thiên thạch đánh trúng thành công trải nghiệm một cái loại cảm giác này.
Cũng may hắn phát hiện hắn khống chế cái tinh cầu này. . . Thật giống có trăm triệu điểm điểm đặc thù.
"Trân quý kim loại sống? Nơi này tùy tiện một mặt tường chính là kim loại sống!"
"Zelot? Ngươi nói Omnic không cần cái này? Không có ý tứ, linh năng máy móc gì đó có tại sinh sản."
"Tinh tế thuộc địa? Tạo cái RimWorld nó không thơm sao?"
Đây là một cái cố sự làm ruộng, đây cũng là một cái cố sự đến từ quá khứ nhân loại thăm dò vũ trụ.
Nơi này có chiến tranh vũ trụ, có tinh tế thám hiểm, có văn minh quan trắc, cũng có ngân hà sử thi.
"Cho nên. . ." Một số năm sau, đối mặt tai nạn sắp càn quét toàn bộ ngân hà, Cavan khống chế hạm đội không người bất đắc dĩ đứng
dậy.
"Bọn hắn đều cho rằng ta là cái thất lạc đế quốc, ta cũng chỉ có thể đi làm một cái thất lạc đế quốc nên làm sự tình."
Bạn đang đọc truyện Đột Nhiên Được Lên Hashtag của tác giả Ngày Nắng. Khúc Hạ tuyệt vọng với hết thảy, cảm thấy mình đã không còn
lối thoát, thế nên quyết định tự sát.
Ngày ấy trời đẹp, một sinh mạng do chính tay mình chấm dứt.
Nhưng mà Khúc Hạ không ngờ rằng mình vẫn còn sống, còn có thể mở mắt, lại còn quay về năm mà trước khi cậu bị cuốn vào scandal
kia, quay về hai năm trước khi cậu tự sát.
Sống lại một đời, Khúc Hạ không còn tha thiết với cảnh đẹp thanh bình của nhân gian nữa. Trả hết nợ, báo đáp ân tình xong cậu sẽ
tự sát một lần nữa.
Bước đầu tiên của kế hoạch: tránh xa gã đàn ông ấy ra.
Nhưng gã đàn ông ấy say no!
Khúc Hạ block tài khoản Chu Luân, không nhận điện thoại, không trả lời tin nhắn hắn.
Khúc Hạ ngỏ ý không muốn tạo couple với hắn. Hắn đồng ý.
Bạn đang đọc truyện Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời của tác giả Khai Tâm Thị Phúc Ma. Chúc Hoài là bộ mặt của nhóm
thần tượng SYA, một khuôn mặt thần tiên khiến cho toàn bộ nhóm đều như rực sáng lên.
Nhưng sau đó, nhóm tan rã, đường ai nấy đi, thế là idol với danh khí cực cao, bỗng nhiên trở thành một kẻ hết thời.
Ngay lúc ngoắc ngoải, nổi tiếng cũng không nổi tiếng, bị quên lãng thì cũng chưa hẳn, bỗng nhiên fans của cậu và fans nhà ảnh đế
Giang Thiết Ly lại đột ngột gây chuyện với nhau.
Chúc Hoài từ bị mắng "nửa mùa" thành bị mắng "toàn mùa", ngày ngày không những bị cả internet chế giễu mà còn thường xuyên bị các
blogger lôi ra quật túi bụi.
Sau 2 năm có lẻ bị ăn mắng, Chúc Hoài cuối cùng cũng hoạt động trở lại trước ống kính giải trí, truyền thông vừa nghe tin liền lập
tức hành động.
Lần đầu tiên hợp tác quay phim với ảnh đế, truyền thông đăng bài: "Tới rồi tới rồi!! Cậu ta lại tới ăn vạ rồi!!"
Lần thứ nhất hợp tác quay game show với ảnh đế, truyền thông tiếp tục: "Tới rồi tới rồi!! Cậu ta lại muốn bám dính không buông đây
mà!"
Bạn đang đọc truyện Trúc Mã Khó Đoán của tác giả Đông Cảm Siêu Nhân.
Trích đoạn:
Trong sân bóng rổ của công viên, đèn đêm sáng tỏ soi bốn góc, một nhóm người tuổi tác không đồng đều đang chơi bóng bên trong.
Phía ngoài hàng lưới bao quanh có một vòng người đứng xem náo nhiệt, thỉnh thoảng lại khen ngợi mấy câu. Phản ứng nồng nhiệt nhất
là đám trẻ nhỏ đi đôi giày patin, chiếc giày trên chân mang theo tia chớp, lập lòe ánh sáng. Chúng hưng phấn bám lên lưới hô hào,
không khác gì đang nhảy disco ở hiện trường.
Cùng với những tiếng hét chói tai, bóng rổ "bộp" một cái, gọn gàng chui vào rổ.
Truyện Ngài Vệ Sĩ Không Xứng Chức của tác giả Chung Hiểu Sinh kể về Thẩm Kình Vũ một thân kĩ năng cách đấu, và võ thuật, là một
vận động viên chuyên nghiệp, mỗi ngày nỗ lực, rèn luyện, mong ước là có thể giành giải quán quân thế giới
Nhưng để thực hiện được mộng tưởng này, trước tiên sinh hoạt cũng cần thoải mái chút ít, cũng cần có thể lực tốt mới có thể đeo
đuổi ước mơ chứ!
Vậy nên, việc cần thiết trước mắt là tìm một công việc để có thêm phí sinh hoạt.Anh tìm được việc làm vệ sĩ cho một ca sĩ đang
nổi, cũng là thần tượng của mình – Kỷ Cẩm.
Trước khi nhìn thấy Kỷ Cẩm, Thẩm Kình Vũ vẫn cho rằng cậu là một mỹ nhân với trái tim nhân hậu và giọng hát trong sáng. Mà đến khi
gặp được người thật, anh mới phát hiện thần tượng của mình lại có da mặt dày hơn cả tường thành, lòng dạ nhỏ như lỗ kim, ham muốn
chiếm hữu bùng nổ như bị bệnh thần kinh…