“Tuyệt đối cưng chiều”
Tác giả: Giang La La
Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã, sủng, HE
Chuyển ngữ: La Stella
Văn án:
Ngu Trĩ Nhất là người phản ứng chậm chạp, từ bé đã không được lòng mọi người, nhưng Thời Dịch thông minh bẩm sinh lại cứ thích đi
cùng cô.
Đón cô tan học, chờ cô về nhà, dùng tiền tiêu vặt của mình mua váy đẹp nhất tặng cô.
Thời Dịch lúc còn nhỏ: “Nếu em muốn làm công chúa, anh sẽ xây một tòa lâu đài ngay cho em.”
Năm ấy Ngu Trĩ Nhất bị vứt bỏ, Thời Dịch đem cô về nhà, chăm sóc cô cả hè, “Em rất đáng yêu, đáng được yêu thương.”
Năm 18 tuổi, Thời Dịch cầu hôn. Năm 22 tuổi, cô trở thành bà Thời.
[Nhà trẻ]
Ngu Trĩ Nhất đang chơi trò gia đình. Cô rút trúng nhân vật mẹ, bạn nhỏ chơi cùng sợ quá khóc ré lên, “Ngu Trĩ Nhất ngốc lắm, tớ
không muốn làm con đứa ngốc như cậu ấy đâu.”
Vì vậy, cô chỉ có thể mở to mắt đứng đó nhìn các bạn chơi trò chơi.
Thời Dịch đi ngang qua xách người lên, “Em là đứa ngốc nên cần tìm nửa kia có chỉ số thông minh cao để cứu đứa con tương lai của
em.”
“Vậy… vậy em nên tìm ai ạ?”
“Nể tình hàng xóm của chúng ta, anh cho phép em lớn lên trở thành bà Thời!”
Đại học.
Năm Thời Dịch tròn 18 tuổi, người từ trước đến nay nhát gan như Ngu Trĩ Nhất lại lấy chiếc đồng hồ đeo tay giá không hề rẻ cùng
một tấm thiệp màu hồng dán hình trái tìm làm quà tặng anh.
Thời Dịch nhìn đồng hồ đeo tay, lấy thiệp ra, cặp mắt hoa đào quyến rũ hơi nhướn, “Tặng anh quà đắt như vậy, nhất thời nông nổi
hả?”
Cô gái nhỏ gò má đỏ ửng, ấp úng nói năm chữ, “Là… cân nhắc kỹ lưỡng!”
1. Thanh mai dễ thương x Trúc mã thiên tài mưu mô, từ tập tễnh học đi đến tóc bạc hoa râm, một câu truyện rất ngọt rất ấm áp~
2. Nam chính một mực bảo vệ thanh mai dễ thương yếu đuối, từ nhỏ đã thích cô, cưng chiều người đến lớn.
Anh gây tội, em ngồi tù
Bị cả gia tộc quay lưng, đến cả bố mẹ cũng từ.
Hơn 15 năm sau - khi anh là chiến thần số một thế giới thì cả gia tộc giờ đây mới nhớ tới anh, quỳ luỵ xin anh, Thật nực cười
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Sư đồ luyến, Thanh xuân vườn trường, Sủng, 1Vs1,
Tổng chương: 62
Editor: [L.A]_Rio
Designer: Chưa cập nhật
Văn án:
Ánh đèn mờ ảo, không gian chật hẹp, tiếng nhạc ồn ào...
Tại quán bar hỗn tạp này, Dịch Tích lại đột nhiên thấy thân ảnh của Từ Nam Nho, bước chân kiên định, bóng dáng lạnh lùng bước tới.
Bạn cô còn chưa để ý thấy sự bất thường của cô, còn chọc tay cô, vừa cười vừa nói, “Nữ hoàng quán bar sao lại không nhảy nữa?”
Dịch Tích phản ứng chậm rì rì, mặt đưa đám nhìn người đang đi tới, “Chào Từ… thầy Từ.”
Nhân ngày kỷ niệm thành lập trường 100 năm, Dịch Tích cùng đám bạn học về thăm trường cũ.
Một người bạn từng học chung nhìn về phía bục giảng, nơi người đàn ông trẻ tuổi đang đứng phát biểu mà buồn rầu nói “Thầy Từ sao
lại đi cưới vợ chứ, làm lãng phí khuôn mặt đẹp như vậy.”
Nhớ tới cảnh tượng hỗn loạn tối qua trên sô pha, Dịch Tích liền nhếch môi cười, “Loại người có vẻ ngoài đứng đắn như vậy luôn hấp
dẫn ong bướm, cậu không biết sao?”
Chú thích về truyện:
1, Đây không phải thể loại tình thầy trò (sau khi tốt nghiệp mới quen nhau, tuyệt đối không đầu độc tâm hồn người đọc).
2, Nữ chính không đứng đắn cùng với nam chính nghiêm túc.
3, Các chi tiết đại học đều là hư cấu, xin đừng cho là thật.
Thể loại: Hiện đại, HE
Số chương: 79 chương
Convert: Ngocquynh520
Editor: Tuyển editor
Khi sắp tốt nghiệp đại học thì Khương Hiểu lại phát hiện ra việc mình mang thai ngoài ý muốn, mà cha đứa bé lại là Chu Tu Lâm..
Và việc đó cũng là ước mơ của cô từ năm mười tám tuổi tới nay.
Nhưng khi ước muốn biến thành sự thật, cô chỉ muốn giả chết...
Chu Tu Lâm nhìn bản báo cáo kiểm tra sức khoẻ ở trên bàn, rất lâu mới ngẩng đầu lên, "Khương Hiểu, em có ý kiến gì không?"
Khương Hiểu ngơ ngác nhìn anh, đôi mắt lóng lánh màn sương.
Chu Tu Lâm đưa tay dụi dụi mắt, "Vậy thì kết hôn đi."
Khương Hiểu nhíu mày, "... Nhưng mà anh không thích em, sao lại muốn kết hôn chứ?"
Chu Tu Lâm nhìn cô, chậm rãi nói, "Em không muốn đứa bé à?"
Khương Hiểu cúi đầu không trả lời câu hỏi này của anh.
- - - - - -
Một ngày kia, trong lúc say rượu, Chu Tu Lâm đã thốt ra một câu, "Nếu tôi không có cảm giác với em, em có thể ngủ với tôi không?"
Truyện Trở Về Năm Tháng Bố Tôi Là Hotboy của tác giả Xuân Phong Lựu Hỏa kể về Lục Yên trước khi 20 tuổi là một cô công chúa trong
lòng ba mình, là một thiếu nữ mong manh được nuông chiều.
Nhưng mọi thứ đều tan vỡ từ khi bố cô, Lục Trăn bị đối thủ hãm hại, bị phá sản.
Người bày mưu tính kế tên Thẩm Quát, một tên có tiếng là máu lạnh, cả Giang Thành không ai không e dè, không ai không biết tên
hắn.
Cái kẻ lạnh lùng, vô lương tâm này khiến nhà cô tan nát, lại còn đem Lục Yên nhốt trong biệt thự.
Sau đó Lục Yên gặp tai nạn, thế nên xuyên không, quay trở về đúng quãng thời gian niên thiếu của bô mình. Cô mở to mắt nhìn chằm
chằm vào ông bố tổng tài luôn cẩn trọng, lại đang ở cùng một nhóm thanh thiếu niên ngỗ ngược, cười đến không thấy mặt trời đâu.
Ông ấy nắm lấy cổ áo của Thẩm Quát, vỗ nhẹ vào mặt mà rằng.
"Nào, gọi một tiếng "bố" đi."
Ai cũng biết, trong bảy người này thì có hai người không ai dám chọc vào: Lục Trăn – cậu quý tử xuất thân danh giá, hống hách
ngang ngược, hiếu chiến ưa bạo lực, từng đánh nhau đến gãy cả xương; Thẩm Quát, nghèo rớt mồng tơi, luôn im lặng, nhẫn nhịn chịu
đựng, nắm tay cứng như thép, xương càng rắn chắc hơn.
Thể loại Ngôn tình, Truyện Ma
Nhân gian có những điều cấm kỵ mà không phải ai cũng biết cũng tin. Ví dụ như đàn bà khi đến kỳ kinh nguyệt có 3 điều cấm kỵ: 1
Cấm vận động mạnh. 2 Cấm quan hệ tình dục. 3 Cấm vào nghĩa địa.
Đáng tiếc Lộc Dương biết được thì đã muộn mọi việc không thể cứu vãng nữa rồi, đến khi cô phát giác bản thân đã phạm phải tất cả
các điều cấm kỵ trên thì đã có một tên quỷ đẹp trai ngời ngời bò lên thân rồi.
Văn án:
Cố Trường Quân phát hiện, gần đây cửa nhà mình thường xuyên có một số thiếu niên kỳ quái quanh quẩn không đi. Ban đầu hắn cho rằng
đó là gián điệp mà đối thủ chính trị phái tới.
Sau đó, La đại tướng quân từ trước đến giờ cùng hắn không hợp nhau và Thế tử Xương Bình Hầu lần lượt đến cửa, chắp tay dập đầu tự
xưng "Vãn bối" với hắn, Cố Trường Quân mới bừng tỉnh hiểu ra.
Thì ra tiểu cô nương ở hậu viện kia đã đến tuổi làm mai.
Sắc mặt Cố Trường Quân đen lại và trầm xuống, sai người kêu Chu Oanh đi vào, muốn cảnh cáo nàng phải an phận thủ thường đừng trêu
chọc những kẻ không ra gì kia. Nhưng vào giây phút nhìn thấy Chu Oanh thì hắn lại sững người.
Tại sao không ai nói cho hắn, túi nước mắt kia từ khi nào đã trổ mã, đẹp không ai bì mỗi thế kia?
Thuở nhỏ Chu Oanh mất đi nơi nương tựa, sau khi được Cố gia nhận nuôi mới coi như là có một nơi tạm lánh. Nàng dùng sức học tập nữ
hồng và trù nghệ, muốn làm cho từ trên xuống dưới Cố gia vui vẻ, nhưng chẳng biết tại sao, người Tam thúc "hờ" kia luôn đối xử với
nàng không mấy vui vẻ.
Cho đến có một ngày, Tam thúc đột nhiên thông báo với nàng: "Dọn dẹp một chút, nên thành thân rồi."
Chu Oanh ngạc nhiên.
Đồng thời, nàng lại nghe nói, Tam thúc muốn cưới tam thẩm? Không biết là ai xui xẻo gả cho người hung dữ như Tam thúc nữa.
Sau đó, Chu Oanh khóc lóc phát hiện, người xui xẻo đó chính là chính nàng.
Thể loại: Ngôn tình, Giới giải trí, Thanh mai trúc mã, Vườn trường, Ngọt, Cảm động, Gia đình, HE
Độ dài: 88 chương + 2 phiên ngoại
Editor:Thùy Linh
Văn án
Có một đôi cha mẹ cực kì không đáng tin là như thế nào???
Hỏi cô bé Lục Chúc Chúc năm tuổi, chắc chắn không sai.
Cô bé vừa không được mẹ ngó ngàng, ba cô lại siêu bận rộn, thế là nghĩ ra một cách cực kì hay ho, đem cô đưa đến nhà ông nội chưa
từng gặp bao giờ.
Nhìn bóng dáng ba mình như chạy trối chết, không dám đến nhà ông nội, cô nhóc cảm thấy dường như mình đã lọt hố...
Lục Chúc Chúc đeo cái cặp nhỏ, đứng trước cửa biệt thự, đối mặt với một người đàn ông gợi cảm vừa mới bơi xong —
“Anh gì ơi… Em muốn tìm ông nội em, Lục Hoài Nhu.”
Lục Hoài Nhu ngồi xổm xuống, dùng sức nhéo gương mặt trắng nõn của cô bé, sốt ruột hỏi: “Nhóc con, tìm tôi có chuyện gì.”
Lục Chúc Chúc nhìn anh đẹp trai tám múi trước mặt, lần đầu tiên trong đời cô bé thấy nghi ngờ về cách gọi “Ông nội”.
*
Lục Hoài Nhu từng được bình chọn là “Người mẫu quyến rũ nhất thế giới, Ảnh đế thiên tài, Thần thoại không tuổi”, nhưng tính khí
thì nóng nảy, nói chuyện không được bình thường.
Một năm nọ, có một tay săn ảnh đã chụp được cảnh một cô bé kéo áo Lục Hoài Nhu khóc lóc ăn vạ.
Vì vậy hot search trở nên nháo nhào —
“Tuyến mười tám từ đâu ra mà dám ôm ảnh đế nhà chúng ta vậy!”
“Ké fame đến độ không cần mặt luôn hả? Ngay cả thiên vương mà cũng dám ăn vạ!”
Hai giờ sau, hot search bị xóa đi, Lục Hoài Nhu đăng một bài trên Weibo —
“Trong ảnh là cháu gái tôi, con bé khóc lóc vì tôi lỡ vứt ảnh không đứng đắn của thần tượng nó, bắt nó bỏ đi ấy mà.”
Người hâm mộ:???
…
Khi người hâm mộ còn đang đau khổ vì “Idol giấu chuyện sinh con còn chưa đủ, ngay cả cháu gái còn có luôn rồi”,
Cảnh Tự, đội trưởng của đội thể thao điện tử siêu nổi tiếng, cũng tung ra một bộ ảnh khiến người ta phải chảy máu mũi ——
“Bức ảnh đó không quan trọng, anh còn đẹp hơn, em có thích không.”
Hai bài đăng trên Weibo lần lượt lên hot search, người hâm mộ xỉu ngang xỉu dọc!
Lục Chúc Chúc. Đúng là cô gái được trời chọn!
Đại tiểu thư nhà ảnh đế x Trúc mã quán quân game sport nhà bên
Lục Hoài Nhu trơ mắt nhìn thằng nhóc Cảnh Tự phá phách bên nhà hàng xóm suốt ngày chạy qua chạy lại muốn đưa Chúc Chúc rời đi.
Ngoài miệng Lục Hoài Nhu luôn bảo cô mau thu dọn đồ đạc đi nhanh, nhưng bên trong ánh mắt lại chua xót, hận tại sao ngay lúc đầu
mình không chuyển nhà sớm hơn!
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Cảnh Tự, Lục Chúc Chúc ┃ Vai phụ: ┃ Cái khác:
Một câu tóm tắt: Ông cháu battle hằng ngày.
Cùng đọc truyện nhé!!!
Cô là một quân y thời hiện đại, đang chấp hành nhiệm vụ lại ngoài ý muốn xuyên tới cổ đại. Xuyên thì thôi đi, xui xẻo lại xuyên
vào một nữ tử là nhi nữ của quân quá cố, còn là một người bị ghét bỏ. Thật thảm a...
Còn chưa hết, nàng lại còn bị hãm hại, có người muốn hủy tấm thân xử nữ, được rồi, một đao kia xử đẹp bọn chúng. Thế mà nàng lại
quên, bản thần là vị hôn phu của Lạc Vương, còn bị hắn ghét bỏ...hắn ta ghét cũng thôi đi, còn buộc nàng tự sát... Vớ vẩn, hãy xem
con đường phấn đấu của ta...
Hạ Cảnh Tây trong giới thượng lưu nổi tiếng là vị tổng tài lạnh lùng, bạc tình, không biết yêu là gì, càng không biết thương hương
tiếc ngọc là gì.
Ở bên người này hai năm, Tang Nhược mới nhận ra người này không thể thay đổi, tâm cô cũng bình tĩnh trở lại, lựa chọn rời đi.
Hôm ấy hai người nói rõ ràng, tình cảnh lúc chia tay thật sự là khiến người thấy bối rối, khó chịu.
Hạ Cảnh Tây chế nhạo: “Cô ấy không rời xa tôi được đâu, rồi sẽ quay lại thôi.”
Nhưng sau đó Tang Nhược biến mất, không rõ sống chết.
*
Gặp lại nhau lần nữa là vào đêm sinh nhật Hạ Cảnh Tây.
Trong phòng bao náo nhiệt, cháu trai anh, Hạ Tri Yến cùng bạn gái mới xuất hiện.
Áo sơ mi của Hạ Cảnh Tây tùy ý mở ra hai cúc, anh lười biếng nâng mắt nhìn người phụ nữ một cái, thờ ơ hỏi:
“Gọi tôi là gì?”.
Người phụ nữ khoác tay Hạ Tri Yến, đôi mắt trong suốt, mỉm cười xán lạn tựa hoa hồng: “Chào chú nhỏ.”
Hạ Cảnh Tây búng tàn thuốc, ánh mắt lạnh lùng, chân dài ngăn cô ở nhà vệ sinh, anh nhìn chằm chằm nốt ruồi lệ câu người của cô:
“Có năng lực rồi, muốn lạt mềm buộc chặt?”
Đôi môi đỏ mọng của Tang Nhược nhếch lên, đầu ngón tay tùy ý lướt qua cà vạt trên ngực anh: “Hạ Cảnh Tây, anh đấy, tự mình đa
tình.”
Nụ cười của Hạ Cảnh Tây không chạm đến đáy mắt, làn khói chầm chậm lướt qua mặt cô: “Ngứa đòn.”
VĂN ÁN:
Mãi cho đến khi chết, Phó Nguyệt Linh mới biết phu quân mặt lạnh vô tình của nàng yêu nàng biết bao nhiêu. Sau khi nàng bị ép gả
cho Lục Tu Lương, mặc dù không thể nói là phu thê ân ái, nhưng cũng tương kính như tân*. Mãi cho đến ngày đó, nàng nghe lời đồn
nên lầm tưởng tất cả bi kịch đều do phu quân của mình gây ra, cho nên oán niệm rồi chết trước mặt hắn. Sau đó, nam nhân lệ khí đầy
mình, xách đầu kẻ thù đến rồi cũng tuẫn táng theo nàng. Sống lại một đời, nàng muốn sớm tìm được chân ái của đời mình, sủng hắn,
yêu hắn, không bao giờ trốn tránh phu quân nữa.
Trấn Quốc đại tướng quân Lục Tu Lương bình định Tây Nam đại thắng hồi triều, dân chúng kinh thành nhao nhao chào đón ở hai bên
đường chỉ vì muốn nhìn thấy tư thế oai hùng của tướng quân. Trước cửa sổ tầng hai của trà lâu ven đường, Phó Nguyệt Linh khẩn
trương nhìn chằm chằm vào thân ảnh quen thuộc trên ngựa kia, “Nhìn thấy không, người trên ngựa đó là phu quân tương lai của ta.”
Ánh mắt người ngồi cạnh nàng tỏa sáng: “Đại tướng quân phong tư lỗi lạc, ra trận giết địch khiến người nghe danh đã sợ vỡ mật.”
Người thứ hai bĩu môi: “Ta đánh cược một văn tiền, Lục tướng quân thấy tỷ liền không vừa mắt.”
Sau khi thành hôn.
“Phu quân, thiếp cảm thấy hôm nay tỉnh dậy lại càng ái mộ chàng.” Phó Nguyệt Linh âm thầm cười cười nhìn nam nhân trước giường.
Lục Tu Lương dừng động tác đang mặc quần áo lại, hắn quay đầu nhìn kiều sắc trên mặt ái thê chưa lui, vẫn nằm trên giường, khẽ
cười nói: “A Linh, nàng đừng nhìn ta như vậy.”
Ta sợ sẽ khống chế không được mà mang nàng theo bên người, để nàng vĩnh viễn chỉ thấy ta, chỉ yêu ta, đời đời kiếp kiếp cùng nàng
dây dưa, cùng ở bên nhau.
“Ta yêu chàng.” Nàng vẫn thản nhiên đáp lại.
Tên khác: NHẬT KÝ CHĂM SÓC NHÂN VẬT PHẢN DIỆN ỐM YẾU
Xuyên thành nữ phụ ác độc chịu đủ ức hiếp sau đó được nữ chính giúp đỡ, nhưng vì thích nam chính mà đố với nữ chính, lấy oán trả
ơn, kết cục cuối cùng thê thảm.
Đàm Mặc, thiếu niên hai chân tàn phế bị vất bỏ, hai năm sau sẽ đi đời nhà ma, lại chính là vai ác nắm trong tay
trăm triệu gia sản.
Suy nghĩ của Kiều Lam chính là: “Tới gần hắn, quyến rũ hắn, trở thành người phụ nữ thân cận, sau đó, ngồi chờ
Đàm Mặc chết, kế thừa gia sản.
Đàm Mặc chính là nam phụ được yêu thích nhất trong cuốn tiểu thuyết nổi tiếng này, fans bất mãn kết cục bi thảm của Đàm Mặc, vì
thế viết riêng một quyển đồng nhân tiểu thuyết để hắn làm nam chính.
Đàm Mặc trong cuốn tiểu thuyết này từ nhỏ hai chân tàn phế chịu đủ khi dễ, sau lại trọng sinh một lần nữa làm lại cuộc đời, cũng
trở thành phú hào oai phong một cõi của thương giới.
Nhiều năm trước, khi Đàm Mặc vẫn còn là thiếu niên thân khể khiếm khuyết, tự ti lại tối tăm, bạn bè ở sau lưng chê cười hắn là
người tàn phế không đứng dậy nổi. Đàm Mặc khớp tay nắm chặt xe lăn đến mức nổi gân xanh, đột nhiên, thân hình nhỏ gầy của thiếu nữ
vọt vào đám người, hung hăng đánh nhau với đám bằng hữu đang ác ý cười đùa.
Editor: Wioo
Số chương: 89 chương + 22 phiên ngoại
Thể loại: Hiện đại, HE, Bác sĩ, Ngọt sủng,...
Tình cảm thầm kín của một cô gái theo đuổi chàng chàng trai mà mình theo đuổi từ khi còn là học sinh cho đến khi thành đạt trong
cuộc sống.
Ở trong thành phố ở trong bệnh việc có một khoa ngoại thần kinh lại có một vị bác sĩ trẻ tuổi mới tới tên là Thẩm Quyến, hời hợt
khách sáo, lạnh nhạt cao quý, đối xử với phụ nữ như đồng nghiệp, duy nhất chỉ với một "bệnh nhân" Tô Dạng Nhiên là hơi khác.
"Bác sĩ Thẩm, có phải não tôi bị chấn động rồi không?"
"Bác sĩ Thẩm, trong đầu tôi hình như có gì đó, đau lắm."
"Bác sĩ Thẩm..."
Sau đó Tô Dạng Nhiên bị bác sĩ Thẩm quát.
Thẩm Quyến: "Vậy có cần tôi mổ óc cô ra xem thử ở trong đó có cái gì không?"
Tô Dạng Nhiên nhìn anh cười tươi rói: "Không cần, bên trong là anh, tất cả đều là anh."
Nội dung 2:
Lúc Tô Dạng Nhiên học lớp 10 có bám theo một thiếu niên tên là Thẩm Quyến một thời gian thật lâu, tỏ tình thất bại vô số lần,
trong một lần tỏ tình thất bại thì nổi cơn tức giận, cứng rắn cưỡng hôn người ta.
Một ngày nào đó ở năm nào đó, bọn họ gặp nhau lần nữa. Một ngày nọ, Tô Dạng Nhiên đột nhiên nhớ tới một chuyện, cô hứng thú bừng
bừng hỏi Thẩm Quyến.
"Bác sĩ Thẩm, em nghe nói bác sĩ ngoại khoa nào thể lực cũng tốt là thiệt hay giả vậy?"
Thẩm Quyến liếc cô một cái, "Có tốt hay không trong lòng em tự biết mà."
Bác sĩ khoa ngoại thần kinh ít nói lãnh đạm x đại tác giả xinh đẹp lười biếng viết truyện
Cảm ơn Nhà Tâm toàn Convert, nhờ vậy mà mình phát hiện ra bộ này <3
Số chương: 64
Thể loại: Tình chị – em, trả thù, chiến tranh học đường, nam cường nữ cường, gương vỡ lại lành, HE.
Biên tập: Rosa
Couple: Đại tỷ hết thời x Đại ca mới nổi
Mọi người cảm thấy khó tin khi Nghê Già và Trần Kính Sinh ở bên nhau. Một người như Trần Kính Sinh, không chỉ lạnh lùng tàn nhẫn
với người khác mà còn với chính bản thân mình, một kẻ mà có thể bất chấp bẻ gãy tay của mình chỉ để đánh bại kẻ thù, người như
vậy, dường như không hề liên quan gì đến hai chữ "tình yêu"?
Tiếp đó, học sinh toàn trường nhìn Trần Kính Sinh điên cuồng nổi giận với Nghê Già.
Sau khi video của ba năm trước bị lộ, mọi người càng thêm sốc.
Trong video, cô gái cười rạng rỡ nhìn Trần Kính Sinh bị đánh, tên là Nghê Già.
Thì ra, hắn không thích cô ấy, hắn hận cô ấy.
Có lẽ chỉ mình Nghê Già biết, ban ngày ở trường hận cô, ban đêm dục vọng cuồn cuộn.
Đây là câu chuyện về một người đàn ông không tim không phổi và một người phụ nữ vẫn cười ra tiếng sau những trận hành hạ của hắn.
Có một tình yêu, không ngọt như mật, từ lúc nó xảy ra, đã là một tai họa đẫm máu.
Mà ở trong thế giới hoang đường này.
Em vừa là tín ngưỡng vừa là nỗi đau của anh.
Chúng ta nhìn thỏ nói nó dễ thương, nhìn sư tử nói nó đáng sợ.
Nhưng không ai biết, trong một đêm bão táp, bọn họ đã đổ máu thế nào, yêu nhau thế nào.
***
Nhắc nhở của tác giả:
Thế tục này khiến người ta đau từng cơn.
Nam nữ chủ không phải người hiền lành.
Nam nữ chủ là nhân vật phản diện.
Hút thuốc lá có hại cho sức khỏe, không nên học theo.
Editor: Anh Đào
Văn Án:
Giới thiệu truyên ngôn tình thời cổ đại hài hước độc đáo này:
Nói về cuộc đời của cô gái mang tên Điền Thất thì có lẽ phải nhắc đến từ “vừa cười vừa khóc”. Cô có một kẻ thù không đội trời
chung, hắn ta đã diệt sạch diệt môn nên cô liền ôm quyết tâm giết chết hắn.
Để đạt được kế hoạch đó, điều đầu tiên Điền Thất làm là trà trộn vào chốn hậu cung bằng cách nữ giả thái giám. Nhưng chưa tận tay
giết chết kẻ thù, hắn ta đã tự chầu trời về ông bà. Điền Thất suy nghĩ, không sao, miễn hắn vẫn chết là được.
Kế tiếp chính là suy nghĩ làm sao thoát khỏi hậu cung này. Bởi vì kẻ thù cũng không còn trên đời, hít chung bầu không khí với cô
nữa, cô còn ở đây làm gì? Mà đâu phải muốn xuất cung là được, Điền Thất đành tương kế tựu kế ở lại.
Cô buộc phải tìm kiếm một người chủ mới để giả làm thái giám. Bắt đầu từ đây ông trời mới thật sự trêu đùa cô. Theo người nào thì
người đó chưa được một tháng đã chết.
Hiện tại cô vừa suy ngẫm về nhân sinh của mình vừa đốt giấy tiền vàng bạc cho vị chủ thứ ba. Trong lòng thì chửi rủa ông trời vì
thích làm khó cô.
Tâm trạng đang bù lu bù loa, khóc đến sưng mắt, cô liền quờ quạng tay tìm kiếm thứ lau nước mũi đang chảy dài. Tìm như thế nào lại
vớ trúng long bào bên cạnh.
Liệu rằng Điền Thất sẽ gặp những chuyện gì và phải trải qua những tình tiết vừa cười vừa khóc sắp tới?
Văn án:
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi của tác giả Nguyệt Hạ. Cô là nhị tiểu thư thời gia, bề ngoài là một đứa ngốc
đầu óc có vấn đề, thực tế lại là người thao túng Kim Tiền Đế Quốc, nhà tư Kim Bài.
Hắn là thiếu gia Thịnh gia, 5 năm trước vì chuyện tiền bạc bị người khác tính kế, suýt chút mất mạng trong biển lửa, từ đó giả vờ
bị mù để báo thù.
Hai người vì liên hôn giữa hai gia đình mà gặp nhau, cô bất đắc dĩ trở thành vợ anh, từ đó anh trở thành "vật cản đường" thành
công của cô, cô cũng trở thành kẻ ngáng đường tinh thần của anh.
"Tôi không phải vợ chưa cưới của anh, anh nhận nhầm người rồi!"
"Không, cô chính là cô ấy!"
Nàng nguyên lai là cái nữ phối, mỗi lần kết cục đều rất thảm. Về sau mới tỉnh ngộ, khóa lại nàng hoang dại hệ thống là cái thiểu
năng, không cho tân thủ lễ bao, không cho lão thủ gói quà, hoàn thành nhiệm vụ còn không có ban thưởng, nàng quyết định mặc kệ. Hệ
thống: Cảnh cáo! Mời siêng năng làm việc, bằng không thì sẽ bị xoá bỏ. Đường Quả: Nằm mơ. Hệ thống: Túc chủ, van cầu ngươi, không
muốn lại khi dễ nam nữ chính. Đường Quả: Không có khả năng. Hệ thống: Đại đại dự định làm sao tai họa cái này thế giới, cầu mang
bay a. Đường Quả: Mang bay có thể, ngươi đem nam nhân kia tin tức điều tra ra cho ta. Hệ thống: Anh anh anh... Tốt á! Đại đại, xin
chờ một chút nha. 【 nữ cường, 1v1 】 ✯ Sủng văn, phúc hắc, hệ thống lưu, lâu ngày sinh tình. დდდ Vinh danh Chưởng Môn დდდ 💘 Ngọc
Mai 💘
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Xuyên Nhanh: Nữ Phối, Bình Tĩnh Một Chút!
Văn Án:
Bạn đang đọc truyện Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài của tác giả Tha Y Y. Người đàn ông sống dở chết dở kia ngã đè lên sau lưng Tần Hoài An
làm cô suýt nữa thì tắt thở.
Tần Hoài An giơ tay đẩy anh ta ra, giãy giụa muốn bò cơ mà anh ta nặng chết đi được!
Người đàn ông vẫn không nhúc nhích!
Tần Hoài An nhíu mày, cô dùng sức giãy giụa hơn.
Bên eo cô đột nhiên siết chặt.
Tần Hoài An chợt sửng sờ.
Toàn thân người đàn ông phía sau toát ra nhiệt độ không bình thường.
“Đừng cử động!” Giọng nói vừa khàn vừa nhỏ của anh vang lên ở sau ót.
Là một người học y, Tần Hoài An đương nhiên....
Nhân vật chính Triệu Phong, thuở nhỏ là một thiên tài của trấn Thanh Diệp, được chi tộc kỳ vọng rất lớn, là một trong hai người
được lựa chọn đưa vào Triệu thị gia tộc để tu luyện. Tuy nhiên, tại nơi này, Triệu Phong đã biết được thế nào gọi là thiên ngoại
hữu thiên, người giỏi còn có người giỏi hơn. Bản thân vốn được xem là thiên tài, nhưng khi được chuyển đến chính tộc ở thành Vũ
Dương thì chỉ là kẻ hết sức tầm thường, xếp hàng chót ở nơi này.
Thậm chí ngay cả cô gái được chọn đến chính tộc cùng với Triệu Phong cũng dần trở nên xa lánh hắn, trước kia thì hâm mộ, sau này
thì lạnh nhạt, điều này cũng khiến cho Triệu Phong hiểu rõ hơn về nhân tình nóng lạnh ở nơi đây.
Đối diện với sức ép mà đệ tử chính tộc nhằm vào những đệ tử chi tộc không có chỗ dựa, Triệu Phong gần như đã tuyệt vọng, tự hận
bản thân mình không có thực lực, không có khả năng thay đổi được địa vị của bản thân trong mắt mọi người.
Bỗng nhiên, kỳ ngộ ập đến, Triệu Phong vô tình dung nhập với một con mắt thần bí thời viễn cổ, sau khi dung nhập con mắt này vào,
thể trạng của Triệu Phong không ngừng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, chính bản thân hắn còn có được những năng lực vượt
qua cực hạn của nhân loại. Thực lực tiến bộ thần tốc, kỳ ngộ không ngừng kéo đến, sự tự tin của Triệu Phong đã trở lại, đồng thời
hắn cũng quyết tâm thay đổi chính mình, không ngừng vươn lên, tìm hiểu thật kỹ về thế giới rộng lớn này, nơi mà đâu đâu cũng có
cường giả tầng tầng lớp lớp mọc lên.
Trên con đường vươn tới đỉnh cao của Võ giả, Triệu Phong sẽ gặp phải những kỳ ngộ và thử thách gì, liệu hắn sẽ giống như cá chép
hóa rồng, một bước lên trời hay là sẽ chôn mình trong dòng chảy của lịch sử, bị những thiên tài trên Đại lục Thanh Hoa giẫm nát.
Văn án:
Bạn đang đọc truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận của tác giả Thi Thi. Kiều Phương Hạ cảm thấy mình ở đâu cũng là một người
thừa.
Lúc bé thì ba mẹ ly hôn dù cho cô lóc van xin....
Mẹ cô lại thành vợ bé của người khác, hai mẹ con cùng tới Lệ gia, nhưng dĩ nhiên họ không chào đón
Mẹ cô đẩy cô ra, nói cô phải làm thân với con trai tình nhân của mẹ.
Sau này cô lớn lên, cô tự hiểu mình chỉ là một cô gái xa lạ ăn nhờ ở đậu nơi này.
Thế nhưng tối qua, mọi việc xảy ra hoàn toàn không phải do cô.
Lệ Đình Tuấn trong đêm tối cúp điện kia bỗng nhiên lôi kéo cô vào phòng, còn giày vò cô cả đêm, cô chỉ là một cô gái mềm ếu không
thể phản kháng được.
Tới hôm sau mệt mỏi tỉnh lại, cô trở thành kẻ đê tiện trong mắt hết thảy mọi người