1.
Nghe đồn thiên kim Úc Thịnh của nhà họ Úc trong thành phố B có một trợ lý nhan sắc hoàn mỹ.
Trong lúc cô mệt nhọc, anh sẽ lặng lẽ tiếp nhận công việc trên tay cô giúp cô xử lý xong;
Sau khi cô nổi nóng đập đồ, anh cũng sẽ yên tĩnh xử lý mảnh vụn, giúp cô bôi thuốc lên ngón tay;
Bạn gái của chồng sắp cưới đến gây rối, anh sẽ mặt không đổi sắc liều mình bảo vệ cô.
Anh sẽ xử lý tất cả yêu cầu hợp lý hay vô lý một cách tốt nhất, tựa như một con robot xử lý công việc không chút cẩu thả.
Bất kể cô trêu anh như thế nào, anh đều sẽ dùng dáng vẻ bình tĩnh nhất xử lý mọi chuyện.
Cô muốn khen thưởng cho trợ lý hoàn hảo, nhưng tặng nhà anh còn trả tiền, tặng cổ phần anh cũng không nhận, tặng xe anh vốn không
dùng…
Haiz, làm khó bà chủ rồi, lòng dạ trợ lý khó đoán.
Úc Thịnh đau đầu: “Vậy rốt cuộc anh muốn gì?”
Thu Tự nhìn cô, gương mặt điển trai lạnh lùng, hàng mi dài che đi sóng ngầm cuộn trào trong mắt.
Muốn em.
Mỗi ngày đều muốn vứt bỏ thân phận trợ lý, tùy ý làm bậy.
Sếp Úc, loại chuyện như vậy, được chứ?
[Câu chuyện về công chúa trong lòng chỉ có sự nghiệp và kỵ sĩ bảo vệ của cô]
[Nam chính yêu thầm và bảo vệ]
[Nam chính lớn hơn nữ chính bốn tuổi, song xử, HE, trợ lý không phải thân phận thật]
[Câu chuyện nhỏ]
Đáy mắt anh mang theo lửa tình nóng bỏng chưa tan, gương mặt đẹp lạnh lùng vì không còn kiềm chế mà trông đặc biệt quyến rũ.
Cổ áo sơ mi của anh mở toang, trái cổ hơi nhúc nhích vì hơi thở dồn dập, cần cổ đỏ bừng.
Cô chợt nhận ra điều đáng giận nhất là loại bị động này.
Cô lên tiếng, giọng hơi khàn khàn, lành lạnh: A Tự, ai cho anh tùy tiện hôn em.
Trên mặt anh mang theo tự trách và mất mát: Xin lỗi.
Úc Thịnh rất giận, dùng sức đẩy anh về hướng bức tường đối diện trên hành lang: Ngậm miệng, không cho anh lên tiếng.
Lưng anh chạm vào tường.
Úc Thịnh ngẩng đầu, giọng lạnh lùng: Em còn chưa cho phép anh được quyền tùy tiện hôn em.
Cô bỗng tiến lên một bước, ấn vào ngực anh: Không được nhúc nhích, muốn hôn cũng phải là em hôn anh…
Âm cuối biến mất khi cô ngẩng đầu dán môi lên môi anh.
2.
Sau mấy tháng chia tay với Úc Thịnh, Cố Giác mới phát hiện rằng mình bị đá.
Lúc này, tin đồn mập mờ của Úc Thịnh và trợ lý đã đồn ra ngoài, Cố Giác tức giận rút vốn đầu tư Úc Thị.
Mấy hôm sau, thư ký đưa đến một bức thư.
Cố Giác: Thế nào, cô ấy biết lỗi rồi à, viết thư xin tha thứ sao?
Thư ký: Sếp Cố, đây là thẻ của cô Úc đưa cho ngài. Cô ấy nói đã có tân sủng (*) rồi, người đó cao hơn ngài, đẹp trai và cũng sạch
sẽ hơn ngài, cô ấy không cần Úc Thị nữa, đây là phí chia tay.
Cố Giác:...
(*)Đề cập đến món đồ/ sự vật/ sự việc mới, được người chủ yêu thích, cưng chiều.
Vào một đêm mưa lớn, Hề Mạn bất lực ngồi xổm trước cửa nhà họ Hề.
Một chiếc ô che trên đỉnh đầu cô, Thẩm Ôn thanh cao văn nhã, hết sức dịu dàng đưa tay về phía cô: "Mạn Mạn đừng khóc, anh ba đến
đón em về nhà."
Từ đó về sau, cô được Thẩm Ôn nuôi dưỡng bên người, cưng chiều như bảo bối. Mọi người đều cảm thấy hai người tình cảm ổn định, sớm
muộn gì cũng sẽ kết hôn.
Một lần Hề Mạn cùng Thẩm Ôn đến dự hôn lễ của một người bạn, trong bữa tiệc, có người trêu chọc: "Thẩm Ôn, cậu với Hề Mạn dự định
khi nào kết hôn?"
Thẩm Ôn uống rượu, không để ý nói: "Đừng nói bậy, tôi coi Mạn Mạn như em gái."
Hề Mạt nở một nụ cười khéo léo: "Mọi người đừng hiểu lầm, em và anh ba chỉ là anh em thôi ạ."
Cô biết bạn gái cũ của Thẩm Ôn sắp từ nước ngoài trở về, họ sẽ kết hôn sớm thôi.
Bữa tiệc còn chưa kết thúc, Hề Mạn đã rời đi giữa chừng. Cô âm thầm thu dọn hành lý, dọn ra khỏi nhà họ Thẩm.
Buổi tối Thẩm Ôn về nhà, thấy không còn bóng dáng Hề Mạn trong căn phòng trống, trái tim anh đột nhiên trở nên trống rỗng.
Văn án 2:
Hề Mạn chuyển đến nhà kẻ thù không đội trời chung của Thẩm Ôn - Giản Chước Bạch.
Trước cửa nhà họ Giản, cô nhìn người đàn ông cao ngạo lạnh lùng trước mặt: "Anh nói chỉ cần tôi dọn vào ở, anh sẽ giúp anh ấy hoàn
thành dự án kinh doanh đó."
Đầu lưỡi Giản Chước Bạch chạm vào răng hàm bên dưới, cảm xúc trên mặt không rõ ràng: "Quan tâm anh ta như vậy, nguyện ý vì anh ta
mà làm bất cứ chuyện gì sao?"
Hề Mạn không nói lời nào.
Thẩm Ôn nuôi nấng cô bảy năm, đây là chuyện cuối cùng cô làm cho anh ta, từ đây ân oán đều được giải quyết, không ai nợ ai.
Khi đó, Hề Mạn không bao giờ tưởng tượng được, cô sẽ vì thỏa thuận này mà toàn tâm toàn ý trao trái tim mình cho Giản Chước Bạch.
Văn án 3:
Mấy người anh em đã mấy hôm không gặp Giản Chước Bạch, hẹn nhau cùng đến nhà tìm anh.
Trên ghế sô pha trong phòng khách, Giản Chước Bạch hiếm khi gần gũi với người đẹp, hốc mắt đỏ lên vì ghen tị: "Thẩm Ôn đã từng ôm
em như thế này chưa?"
Hề Mạn khẽ lắc đầu.
"Đã từng hôn em chưa?"
"Chưa từng." Hề Mạn dán sát ôm lấy cổ anh, "Hôn thế nào, anh dạy em đi?"
Đám anh em: "!!!"
Đây chẳng phải là con thỏ trắng bị lạc trong nhà Thẩm Ôn sao? Thẩm Ôn đang phát điên tìm cô bên ngoài, sao lại bị Chước ca giấu ở
đây???
... Mãi sau này, Hề Mạn mới biết, đêm hôm đó khi Thẩm Ôn đến đón cô đi từ cửa nhà họ Hề, Giản Chước Bạch cũng đã xuất hiện.
Nhắc đến đêm đó, người đàn ông cười tự giễu, đôi mắt đen láy chứa đầy sự thất vọng.
Anh ngẩn người nhìn màn mưa ngoài cửa sổ, thanh âm gần như không thể nghe thấy: "Đáng tiếc đến muộn một bước."
Tôi bị ép tham gia show tình yêu và hôn nhân với đối thủ một mất một còn.
Người ta show tình yêu mộng mơ, còn chúng tôi thì điên cuồng bóc phốt nhau.
Tôi: “Tính tình tốt ư? Giả tất! Lúc không quay miệng độc muốn chết, thường xuyên gây gổ cãi nhau với tôi, đi xe ngang qua lỡ vẩy
nước có tí cũng phải diss người khác hai câu.”
Đỉnh lưu nào đó: “Hừ, còn cô nào đấy trông thì thông minh nhưng vào bếp lại là trùm hậu đậu, cắt có quả táo cũng cắt vào tay. Làm
tôi hoảng đến mức suýt chút nữa phải gọi 120.”
Sau khi chương trình phát sóng, cư dân mạng mới hôm nào còn phỉ nhổ tôi với anh không có cảm giác CP, nay lại khóc lóc nháo loạn
mong chúng tôi thành thật.
Cư dân mạng: “Sao lại có người cãi nhau cũng mang lại cảm giác đang tạt “cơm chó” thế này? Ôi cái bầu không khí căng thẳng xen
chút mờ ám này! Hai người họ mà không có ý gì với nhau chắc tôi điên mất!”
Bạn đang đọc truyện Vọng Tưởng Giang Sơn của tác giả Bạch Dược Nhân Sư. Nguyện yêu người, trọn đời trọn kiếp
Vì người, thế gian buồn vui, bao nhiêu khổ ải, ta cũng nguyện gánh lấy.
“Trời xanh chứng giám, lời hẹn ước của chúng ta sẽ luôn tồn tại.
Trẫm sẽ cùng người ngày xuân thưởng trà, hè cùng hái sen, thu tới nhìn lá rơi, đông đến cùng sưởi ấm.”
“Yêu ngươi là điều trẫm chưa hề lường trước." Hắn vuốt ve lọn tóc trên khuôn mặt y, từng lời, từng chữ đều là "ái tình" khó dứt.
Giang sơn ảo mộng chốn tranh quyền? Kẻ mang trong tay thế lực mạnh mẽ, liệu có thấy cô độc khi không ai bên cạnh? Vào một thời
điểm nào đó, nhất định sẽ nhìn tới, chỉ có người bên cạnh mới khiến hắn vui lòng...
"Vì ngươi ta bỏ cả giang sơn, vì ngươi ngay cả hậu cung cũng chẳng màng..."
"Một chữ yêu, một chữ hận, tất cả chỉ gói trong hai từ vọng tưởng!"
[ZHIHU] TÔI VÀ THIÊN KIM GIẢ ĐỀU MANG THAI
Tác giả: 棠棠
Người dịch: AKDLFLS ( Lin Rin)
—————————————————
Văn án:
Thiên kim giả nâng cái bụng to, vẻ mặt kiêu ngạo.
“Đứa trẻ trong bụng tôi là của thái tử gia ở Bắc Kinh.”
Bố mẹ tôi mở cở trong bụng, liên tục khen thiên kim giả có bản lĩnh.
Sau đó lại quay sang ghét bỏ tôi không có lòng tự trọng, không thể trông cậy tôi gả vào hào môn.
Hôm nay, gia đình thái tử gia ở Bắc Kinh cho người tới.
Thế nhưng người tới lại là chú ba của thái tử gia, người cầm quyền chính thức của nhà thái tử gia.
Anh bước nhanh về phía tôi, vẻ mặt khẩn trương.
“Hết giận chưa em”
TÊN TRUYỆN: UYÊN ƯƠNG MỘNG
Tác giả: 宫墙往事
Văn án: Meo Meo
Dịch: Vịt khó ở
Raw: Mật Mật
Số chương: 16 chương + 3 phiên ngoại
[Văn án]
Trưởng tỷ là người xuyên sách, từ nhỏ tỷ ấy đã nói với ta, đời này ta nhất định phải tránh xa một người đàn ông tên là Tiêu Quyết
để thay đổi kết cục của ta, nữ phụ độc ác có cái ch.ế.t bi thảm.
Nàng không cho ta đến kinh thành, cấm ta đến gần bất kỳ người đàn ông nào mang họ Tiêu, còn cẩn thận chọn cho ta một hôn sự ở
Giang Nam, hoàn toàn chặt đứt nghiệt duyên giữa ta và nam chính.
Ngày đại hôn, tiểu lang quân ta ái mộ tay cầm thanh ngọc như ý, vén chiếc khăn trùm đầu màu đỏ thẫm của ta lên, mỉm cười nói với
ta:
"Ương Ương, ta lừa nàng, thật ra ta tên thật là Tiêu Quyết."
Trong truyện, công chúa Liễu Thanh Nghi phải đối mặt với mệnh lệnh hòa thân và cùng với đó là những kế hoạch động trời của các phe
phái tranh giành hoàng vị. Bị lợi dụng bởi người và người yêu, cô phải đưa ra quyết định để chống trả, chiến đấu trong chốn hoàng
quyền đầy tai tiếng.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể tìm hiểu thêm về Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình hay Hôn Nhân Hợp Đồng - Yêu Em Thật
Lòng.
Tác giả: Yến Nhi Vũ
Thể loại: Ngôn Tình
Giới thiệu:
Nàng công chúa trong tòa lâu đài bị ác ma để ý, kí ức đau đớn bị che phủ đi bởi sự ngọt ngào chết chóc, ham muốn chiếm hữu mãnh
liệt được giấu dưới danh nghĩa tình yêu...
Tên Hán việt: Tự mật đào
Tác giả: Hứa Thừa Nguyệt
Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại, cưới trước yêu sau, duyên trời tác hợp, 1v1, HE
Editor: Hà Thu
Văn án:
Cả đời Tiêu Minh Triệt muốn né nhất chính là ba kiểu nữ nhân: quá mức mỹ lệ, nhu tình như nước, cuối cùng là trong ngoài bất nhất.
Mà nàng công chúa Lý Phượng Minh của dị quốc gả tới đây để hoà thân, thành thê tử của hắn lại gom hết ba điểm này vào trên người.
Dung mạo hoa quý, diễm lệ hơn mẫu đơn, hiền thục, dịu dàng lại biết săn sóc, trước mặt mọi người thì giả vờ giả vịt, sau lưng hoàn
toàn là một gương mặt khác.
Mọi người đều nói, Tiêu Minh Triệt đối với Lý Phượng Minh vừa lãnh đạm lại xa cách. Vậy mà từ đầu đến cuối nàng đối với hắn vẫn
tình thâm nghĩa trọng, thật đúng là biết nhẫn nhục chịu đựng giống y như quả hồng mềm.
Chỉ có Tiêu Minh Triệt biết, làm gì có cái gì gọi là tình thâm nghĩa trọng, nhẫn nhục chịu đựng như quả hồng mềm. Nữ nhân tên Lý
Phượng Minh kia, đúng là giống như mật đào, bề ngoài xinh đẹp, có vị ngọt, nhưng tâm lại vô cùng cứng rắn.
Hắn lần lượt đem hết mấy thủ đoạn bán thảm* mình có thể nghĩ ra được như: nhiệt tình thân cận, dùng chân tình lay động chân tâm,
rồi lại lấy sắc dụ dỗ, thế mà vẫn hoàn toàn vô dụng với nàng.
* ra vẻ mình là người đáng thương, là kẻ bị hại.
Trong đêm tuyết gió lạnh, đối mặt với cánh cửa tẩm điện đang đóng chặt, Tiêu Minh Triệt quấn chặt lớp áo khoác trên người lại, cặp
mắt tinh xảo đào hoa mang theo vẻ âm u, nham hiểm, lại có chút tức giận.
“Lý Phượng Minh, ta đường đường là Nhiếp Chính Vương của Đại Tề. Nửa đêm bị nàng đuổi ra khỏi phòng, vậy mà chỉ có một cái áo để
khoác ngoài thôi sao? Tốt xấu gì cũng phải cho thêm cái chăn chứ?!”
***
Từ khi hòa thân gả qua đây đến giờ, mấy năm nay Lý Phượng Minh đều chăm chỉ vơ vét của cải vào mình. Vậy mà tới thời điểm chuẩn bị
giả chết để chạy trốn, lại có chút sự cố xảy ra.
Từ sau một lần ngoài ý muốn nào đó làm chuyện “đôi bên cùng vui sướng”, vị trượng phu trên danh nghĩa luôn nghiêm cấm nàng đụng
vào mình mới hiểu thế nào là thực tủy biết vị*. Chẳng những suốt ngày quấn lấy nàng làm mấy chuyện ân ái thân cận, mà ánh mắt nhìn
nàng cũng đong đầy nhu tình mật ý.
*Thực tủy biết vị: Nghĩa đen chính là khi ăn tủy rồi chúng ta đều cảm thấy mùi vị của nó rất ngon nên ăn rồi lại muốn ăn tiếp.
Nghĩa bóng ám chỉ trải qua chuyện gì đó một lần, lại muốn tiếp tục làm chuyện đó lần nữa.
Tình thế có vẻ không ổn rồi.
Sở dĩ những năm này nàng quan tâm, chăm sóc, đối tốt với hắn, hết thảy cũng chỉ là vì yêu cầu hợp tác cộng sinh hai bên cùng có
lợi. Nhiều lắm cũng chỉ có chút đồng tình đối với hắn mà thôi.
Lợi ích liên hôn rõ ràng như thế, làm gì có chuyện tình cảm chân thật?
Sau một phen cân nhắc lợi và hại, Lý Phượng Minh quả quyết nói: “Đỡ ta nằm xuống! Rồi mau đem thuốc giả chết của ta ra đây!”
Nói đùa cái gì vậy? Thiên hạ rộng lớn như thế, có bao nhiêu là mỹ nam tử với đủ các thể loại khác nhau. Nếu quãng đời còn lại chỉ
có thể sống chung với duy nhất một người là Tiêu Minh Triệt… Hừ, nghĩ sao cũng thấy bản thân phải chịu thua thiệt.
Vở kịch nhỏ:
Tiêu Minh Triệt: “Bây giờ nàng chỉ còn lại hai lựa chọn. Thứ nhất, ở lại. Vậy ta chính là của nàng, còn nàng vẫn là nàng.”
Lý Phượng Minh uống thuốc giả chết, hơi thở mong manh: “Thứ hai thì sao?”
Tiêu Minh Triệt: “Thứ hai, nếu nàng vẫn khăng khăng muốn ‘chết’, ta sẽ hạ lệnh niêm phong tất cả sản nghiệp và đồ đạc của nàng, để
cho nàng nửa đồng cũng không mang đi được.”
Lý Phượng Minh đang “hấp hối” mạnh mẽ giãy dụa, kinh ngạc ngồi dậy: “Nằm mộng thiên thu của chàng đi! Muốn người không có, đòi
tiền…”
“Quên đi, vẫn là nói chuyện muốn người đi.”
***
Tiêu Minh Triệt: Từ khi nàng tới bên cạnh ta, cuối cùng ta mới sống đúng như bộ dáng của một con người nên có. Trước đó, cùng lắm
chỉ coi như đang tồn tại thôi.
Năm đó ở trong màn tuyết nắm lấy tay nàng, ta mới biết được, thế gian này cũng có ấm áp.
Nội dung chủ yếu: Cung đình hầu tước, duyên trời tác hợp, ngọt văn.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Nàng giống như mật đào, ngoài đẹp, vị ngọt nhưng tâm cứng.
Ý chính: Thắng không kiêu, bại không nản. Tích cực mới có tương lai~
Tác giả: WinnieXinh
Thể loại: Ngôn Tình
Giới thiệu:
Đừng lừa ta, ta ngửi được mùi ngươi là gián điệp —— Mạnh Thiếu Viễn.
Một chuyên gia về biểu cảm vi mô, anh ấy chắc chắn rằng mình có thể thay đổi rất nhiều.
Điểm khởi đầu.
Nghiệt ngã.
Tác giả: Jade Bot
Thể loại: Đô Thị, Truyện Teen, Ngôn Tình
Giới thiệu:
Nữ luật sư Triệu Uyển Dư là một người tài năng có tiếng trong giới, chỉ mới 23 tuổi, cô đã là một luật sư chuyên vấn đề pháp lý
cho một công ty lớn.
Không dừng lại ở đó, cô còn thành tổng giám đốc của công ty chỉ sau một năm làm việc.
Được mệnh danh là “Đệ nhất mỹ nhân”. Ở Triệu Uyển Dư quy tụ đủ sự thông minh, tài giỏi, giàu có… là mẫu người lý tưởng của biết
bao nhiêu người.
Nhưng với Triệu Uyển Dư, ngoài công việc ra thì chẳng quan tâm gì khác, là một con người sống theo chủ nghĩa ‘độc thân’!
Anh, Hoắc Lãng Triết, vừa 18 tuổi đã tiếp quản Hoắc thị. 22 tuổi biến Hoắc thị trở thành tập đoàn kinh doanh đứng đầu nước, 26
tuổi gây dựng thành công 6 chi nhánh lớn ở các nước: Anh, Pháp, Mỹ, Đức, Nhật, Trung Quốc.
Bốn năm trước, lần đầu nếm trải vị bị người khác vứt bỏ, đem ra làm vật trêu đùa.
Cô đứng trước mặt anh, dõng dạc tuyên bố "Tôi đây vốn dĩ là không muốn yêu! Hẹn hò với anh? Nhất thời cũng chỉ là vui đùa mà thôi.
Tôi thấy hai chúng ta không hợp, để lâu cũng chỉ tốn thời gian. Vậy nên ‘CHIA TAY ĐI!’ ”
Tác giả: Hà Tả
Thể loại: Đô Thị, Phương Tây
Giới thiệu:
Chứng cứ, dĩ nhiên quan trọng, với một thám tử nghiệp dư hay chuyên nghiệp, lại không có mấy ý nghĩa, vì họ không phải cảnh sát,
không phải người thẩm phán, càng không phải luật sư.
Một thám tử vốn cũng không định trở thành thám tự, bởi vì một số yếu tố bất khả kháng và không muốn kháng, lại vô tình quen biết
một số người không giống người, kì quái vô cùng.
Thí dụ, tội phạm hàng đầu, phần tử khủng bố, còn có cô nàng đặc công xinh đẹp, đáng yêu, thấu hiểu lòng người, có tài học, lại vô
tư trao đi không cần hồi đáp tình cảm
Bối cảnh truyện là ở Châu Âu, không phải ở Trung Quốc.
Tác giả: Tôi Chỉ Muốn Sống Một Cuộc Đời Trọn Vẹn
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình
Giới thiệu:Mỗi chúng ta đều mang trong mình một nửa của linh hồn, ý chỉ có một phần hai trong tổng số trọn vẹn đâu thuộc về ta.
Cuộc đời thì phải có hỉ kịch lẫn bi kịch. Truyện phải luôn gắn với đời, từ đời mà được sinh ra.
Tên truyện: Hai Chúa Tể Độc Thân
Tác giả: Sanh Trà
Thể loại: Ngôn tình, Showbiz.
Giới thiệu:
Câu hỏi được đặt ra: Độc thân thì thế nào?
Trả lời: Tôi độc thân, tôi kiêu ngạo, tôi là độc thân Vương/ Giả/ Vinh/ Diệu! Yêu đương? Kết hôn? Ai yêu ai muốn? Dù sao tôi cũng
không muốn!
[Văn án] Chính kịch:
“Tôi độc thân tôi vui vẻ.” – Trần Hàm Nhất
“Tôi độc thân tôi tự do.” – Bạch Dương
Hai luồng ý kiến rõ rệt trong giới giải trí, hai người trai gái độc thân, tự mình dạy cho mọi người biết như thế nào gọi là độc
thân nhờ thực lực.
Hai vị vua độc thân tôn thờ chủ nghĩa độc thân vĩnh cửu, bất ngờ bị ép tham gia vào một chương trình truyền hình thực tế cực hot
mang tên “Chúng tôi đang yêu”.
Dưới sự chú ý của công chúng, hai con người độc thân nhờ thực lực đã thay đổi đáng kể bản chất của chương trình, và diễn giải nó
một cách hoàn mỹ thành “Chúng tôi chỉ sống một mình”.
Tổ tiết mục khổ sở công khai khóc lóc kể lể: “Mạng của thần thiếp thật khổ, thần thiếp làm không được, thần thiếp thật sự không
làm được!”
Một bên gặp nạn, tám phương trợ giúp, cộng đồng fan của hai người, Tiểu Bạch Thỏ và Mimosa quyết định hợp tác giúp tổ tiết mục một
tay, hàng phục hai “yêu nghiệt”. Liên minh “Thỏ ăn cỏ” ra đời, nhân tiện mở ra một màn đấu trí, đọ dũng khí đầy hài hước sóng gió
giữa fan và thần tượng!
“Đến đây, tôi, không, từ chối!” – Trần Hàm Nhất
“Ai sợ ai?” – Bạch Dương
“Không phục thì thử xem!” – Thỏ ăn cỏ
“Thử thì thử!” – Trần Hàm Nhất và Bạch Dương
Tên truyện: Năng lực của đồng tiền
Tác giả: Đinh Thập Tam
Thể loại: Đoản văn, Hiện đại, Nam chính là “đồ vật”, Đáng yêu, HE
Số chương: 04
Editor: Vựa Khoai Họ Đường
Giới thiệu:
Điện thoại của tôi có khả năng đặt hàng tự động vô cùng kì diệu. Bất cứ sản phẩm nào được tôi thêm vào giỏ hàng thì ngay hôm sau
nó sẽ được ship đến nhà tôi. Nhưng dạo này mặt hàng tôi nhận được càng ngày càng bất ổn. Trong khắc ngờ vực, điện thoại của tôi
còn cất tiếng: “Tối nay em mặc bộ này thử xem.”
Tác giả: Trúc Mây❤️
Thể loại: Hài Hước, Ngôn Tình, Truyện Sủng
Giới thiệu:
"Tình yêu mà anh dành cho em sẽ không bao giờ thay đổi kể cả quá khứ, hiện tại hay tương lai em là người mà anh muốn ở cạnh, là
người mà anh phải bảo vệ suốt đời. Dân số thế giới là 8 tỉ người, tìm được em là điều kỳ tích. Nếu có kiếp sau anh sẽ hối lộ với
ông trời để tìm được em lần nữa. Khả Hân, anh yêu em."
Tác giả: Hoàng Sansan
Thể loại: Ngôn Tình
Giới thiệu:
"Lãnh ca, ta vì chàng mà từ bỏ ngôi vị cao quý ở quê hương, nguyện rời xa gia đình để đi đến một nơi xa lạ. Chàng lại vì một Triệu
quý phi vừa xuất hiện mà phế ta. Lãnh ca, chàng không chỉ dối ta mà còn lừa ta. Haha.."
Tiếng cười thê lương của An Hi bật lên vang vọng cả lãnh cung u tối và lạnh lẽo.
"Hi nhi, là ta có lỗi với nàng, nàng có thể hận ta, có thể oán ta, nhưng nàng nhất định phải tin ta. Dù có là trăm năm vạn kiếp,
Cao Lãnh ta cũng chỉ yêu duy nhất một mình nàng."
...
Dòng chảy thời gian không bao giờ chờ đợi một ai, dù có là nghìn năm trôi qua, trong mắt của họ cũng như một cái chớp mắt.
An nhị tiểu thư của An gia An Tịnh Nhã vì gặp tai nạn mà bị người đời gọi là phế vật. Cô không thể nhìn thấy không thể đi lại.
Nhưng người được chọn gả vào Cao gia lại là cô, người trở thành vợ Cao Minh Thành cũng là cô. Phế vật cũng khiến cả Lạc Thành ai
nhìn cũng không dám động vào.
Liệu lần gặp mặt này là một mối nhân duyên, hay là nối tiếp nghiệp duyên?!
Lễ tình nhân năm đó, tôi bỏ lại anh lẻ loi một mình trên phố rồi quay người rời đi. Nhiều năm sau gặp lại, anh đã trở thành một
người quyền cao chức trọng. Xuất hiện trong buổi đấu giá, mua vòng cổ cho bạn gái. Mọi người trêu anh: “Sếp Tần sắp có chuyện vui
rồi sao?”
Tần Kha lười biếng ngước mắt lên: “Chơi đùa thôi, không tính là thật.” Dứt lời, anh quay qua nhìn tôi, khóe miệng cong cong.
Dưới cái nhìn của tất cả mọi người, anh bước về phía tôi.
Đầu óc tôi trống rỗng, chỉ kịp nghĩ ra mấy từ đơn giản: “Lâu rồi không gặp…”
Ngay sau đó, anh b óp chặt cổ tôi, đè tôi lên tường rồi gằn giọng. “Cô còn dám quay lại?”
Anh mỉm cười vui vẻ: “Tôi có từng nói, nếu cô còn dám xuất hiện tôi sẽ g i ế t c h ế t cô không?”
[Tác giả Thất Ức Đích Tử -- Thể loại: Trọng Sinh ]
Kiếp trước thê thảm, trùng sinh trở về, đáng tiếc phụ thân đã qua đời, chị gái đã gả cho tên vũ phu, Mộ Thanh Nghiên khổ tâm mưu
lược.
Từ hôn, kiếm tiền, giúp chị gái ly hôn, đấu trí bà ngoại cùng cậu út tâm địa đen tối, giúp anh quân nhân yêu dấu tránh đi kiếp
nạn…
Làm hết thảy theo nguyện vọng, cô bắt đầu cùng anh quân nhân ngọt ngào như mật, nhưng có người đáng giận, nhất định phải vạch trần
những che dấu của cô?
Kẻ thù giăng kế bất thình lình, thân nhân mà như kẻ địch, còn có mẹ kế chồng ngu ngốc, cô có thể bỏ qua được không?
Bạn đang thưởng thức câu chuyện Oan Gia Thành Đôi của tác giả Vương Khiết Băng (Yu), kể về một cậu bé nghịch ngợm nhưng rất quý
trọng gia đình. Anh là thiếu gia của gia đình Vũ, luôn dành tình yêu và sự chăm sóc cho em gái của mình. đó, anh từng có tình cảm
với một người phụ nữ lớn tuổi hơn, nhưng sau khi người đó đi du học ra nước ngoài thì họ không còn liên lạc với nhau nữa. Trong
khoảng thời gian đó, anh đã gặp được cô nàng và dần dần bị sự đáng yêu và hồn nhiên của cô thu phục... Vậy liệu họ có thể sớm trở
thành một gia đình và hạnh phúc bên nhau hay không?