Bạn đang đọc truyện Phượng Hoàng Nghịch Mệnh của tác giả Mon Ú, kể về Ngụy Linh Hy - một người phải trở thành người hầu hạ Thái Tử
hung hăng và tàn nhẫn, được mọi người biết đến như chiến thần. Tuy nhiên, cuộc sống của cô đã thay đổi cô khám phá ra thân phận
của mình không phải là bình thường như cô từng nghĩ.
Ngụy Linh Hy nghĩ rằng mình rất xui xẻo khi phải phục vụ Thái Tử và chiến thần Huyễn Dạ Khuyết. Nhưng dường như sự thay đổi này đã
giúp cô nhận ra mình là ai và khám phá ra tình cảm của mình dành cho hai người.
Tuy nhiên, điều đáng chú ý là hai đối tượng mà cô yêu thương không cùng một thế giới. Khi sự thật được tiết lộ, liệu tình cảm của
Ngụy Linh Hy sẽ đi đến đâu?
Sau khi tôi và Giang Khâm chia tay, anh ta đã uống say mèm rồi khóc lóc cầu xin tôi: “Song Song, xin em đừng rời xa anh.”
Nhưng tôi không phải là Song Song.
Nhìn nữ sinh có vài nét hao hao mình trong điện thoại của Giang Khâm tôi mới vỡ lẽ, thì ra mình chỉ là thế thân.
Tôi bật cười, đầu ngón tay lướt nhẹ trên gương mặt Giang Khâm. Giang Khâm không hề hay biết, anh ta trông rất giống một người.
1
Tôi quen Giang Khâm trên sân bóng rổ.
Ngày hôm ấy lúc đi ngang qua sân bóng rổ, nhìn thấy Giang Khâm đang chơi bóng, run rủi thế nào mà tôi lại đi mua một chai nước
khoáng.
Không giống các nữ sinh khác đang cổ vũ nhiệt tình, tôi chỉ lẳng lặng ngồi ở đó, nắm chặt chai nước trong tay, mừng rỡ con tim đập
thình thích liên hồi.
Tên gốc: Tửu Chàng Tiên (酒撞仙)
Editor: Mia Tree
Thể loại:đam mỹ, tiên hiệp, tu chân, cổ trang, tình hữu độc chung 1x1, chủ thụ.
Số chương:72 chương chính văn – 9 phiên ngoại.
Nhân vật chính:Thư Vô Khích x Lộ Tiểu Thiền
Một số nhân vật khác:Mạc Thiên Thu, Côn Ngô, Giang Vô Triều, Lăng Niệm Ngô.
Vô Ý cảnh thiên là nơi mà từ nhỏ Thư Vô Khích ở. Nơi được xưng danh là "đỉnh núi không dục vọng", hay nói cách khác là một nơi
không sắc, không vị, không sinh, không tử. Vì không có dục vọng, nên tu vi của hắn đạt tới đỉnh cao trong giới phàm nhân.
Thế nhưng vào ngày nọ, một tiểu bại hoại xuất hiện, mang theo thế giới phồn hoa từ bên ngoài đến, mỗi ngày đều lải nhải bên tai
hắn cái gì mà "Túy Sinh Mộng Tử"*.
[*nghĩa là sống mơ mơ màng màng, nhưng đây cũng là tên một loại rượu.]
Thư Vô Khích cứ như vậy bị tiểu bại hoại ngày ngày thuyết giảng, muốn giữ cho cõi lòng hư không trống rỗng cũng thật khó khăn.
Sau đó tiểu bại hoại liền ném xuống một câu: "Mẹ ơi! Người này biển dục ngập trời, lão tử phải nhanh chân tìm chỗ cạn mà chạy
thôi!"
Quần chúng phẫn nộ: "Không phải biển dục của hắn có vô biên ngập trời cỡ nào ngươi cũng độ à!"
Truyện đan xen giữa quá khứ và hiện tại (theo cách hiểu nào đó thì là kiếp trước và kiếp này), lời văn đôi chỗ thật sự gây xúc
động. Chưa nói đến kết cục, nhưng chỉ đọc qua vài chương ta liền cảm thấy thích, thích người, thích cảnh, thích cái tình của nó.
Hiện tại của kiếp này, Lộ Tiểu Thiền là một người mù (nhưng sau đó sẽ nhìn thấy được nhờ có tuệ nhãn nha).
Truyện có thể liệt vào hàng công sủng thụ (cực sủng luôn ấy), nhưng lại đan xen chút chút ngược tâm ở quá khứ (kiếp trước) và
ngược thân ở hiện tại (kiếp này).
Chú thích:
Về tên truyện: Rượu Chàng Tiên là tên loại rượu do Lộ Tiểu Thiền tự tay chế ra. Chữ chàng ( 撞) ở đây nghĩa là đâm, đụng, xô vào
cái gì đó hoặc ai đó, giống như hiện tượng của một người khi say, sàng tới sàng lui, nghiêng trái ngã phải, rồi đâm sầm vào đâu
đó. "Rượu Chàng Tiên" là loại rượu có thể làm say cả tiên.
Về thể loại: tình hữu độc chung nghĩa là tình yêu chung thủy cả đời đối với duy nhất một người, tương tự như câu "một đời, một
kiếp, một đôi người".
- ----
Editor: lại đào hố mới đây ** ^_^ **
Editor: Nhật Nguyệt Phong Hoa (Huỳnh Selena)
Thể loại: Huyền huyễn, tiên hiệp, thần tiên ma quái, HE
Độ dài: 110 chương + Ngoại truyện
Tình trạng: Hoàn raw - Đang edit (mỗi tuần up khoảng 4 chương)
Thuộc hệ liệt "Mộ Thâm Viện" gồm (theo thứ tự):
1. Tỏa Hồn
2. Văn Thuyết [https://truyenfull.vn/van-thuyet/] (Yunchan đã dịch)
3. Vãn Thiền
4. Thu Sát (tác giả đã drop từ năm 2018)
Văn án:
Vô tình cứu được một vị khôi lỗi sư(*) , Tô Tiện nhờ thế mà được bậc thầy con rối kia tặng một món quà, xem như báo ân.
(*) Khôi lỗi là con rối.
Đây là một con rối không có khuôn mặt, khả năng của nó là vô hạn, nó có thể làm bất cứ chuyện gì cho nàng.
Tô Tiện suy nghĩ, đắn đo một hồi, nên chọn gương mặt nào cho con rối...
Tô Tiện trầm ngâm một lúc, nói: Hay là dùng mặt của thiếu chủ Sở gia nhé!
Từ đó về sau, mỗi ngày, bất kể Tô Tiện ăn uống đi ngủ hay làm bất cứ chuyện gì đều mang theo tên khôi lỗi đó.
Từ ngày đó trở đi, thiếu chủ Sở gia phát hiện chẳng còn cô nương nào vứt khăn tay lung tung trên đường nữa.
Ánh mắt những người xung quanh nhìn hắn cũng trở nên rất kỳ quái...
1. Tô nữ chính siêu soái×3
2. Đánh quái thăng cắp
3. Hư cấu văn, bối cảnh chỉ là tưởng tượng
4. Nam chính là con rối! Chính xác là một con rối! Đừng có nhận nhầm đấy!
Thời gian thấm thoát thoi đưa, chớp mắt đã ngàn năm, vạn năm. Không ai hay biết, nhân loại bắt đầu, một thời đại chuyển biến, chớp
mắt đã che phủ thời gian kéo dài của lịch sử. Biển cả trước đây đã thành ruộng dâu, thung lũng ngày trước đã nhô cao thành núi.
Những điều này đã chuyển biến trong lúc lơ đãng, từ cổ chí kim, có được bao nhiêu người từng chứng kiến sự thay đổi của năm tháng?
Núi cao khe sâu, thung lũng bình nguyên, sông lớn hồ rộng, vùng đất băng tuyết cực địa, tất cả đều biến đổi, nhưng từ trước đến
nay, có vật gì tồn tại mãi không biến đổi? Vận động chính là thay đổi, vạn vật thế gian đều vận động, có tồn tại sự vĩnh hằng bất
biến hay không đây?
Có người nói tình yêu chính là vĩnh cửu không thay đổi, nó có thật sự vĩnh cửu chăng? Có người nói niềm tin sẽ vĩnh hằng bất biến,
điều này có thật là chân lý không? Có người nói sinh lão bệnh tử là vĩnh hằng bất biến, ai có thể khẳng định trên thế gian không
có người bất tử?
Truyền thuyết khiến người ta say đắm, nhưng đằng sau truyền thuyết lại ẩn chứa không ít đau thương người ta không biết phải không?
Đây chính là một không gian thần bí, rộng rãi không bờ bến, hệt như tồn tại từ xa xưa, nhưng đã lại đã trải qua không ít biến đổi.
Thể loại: Ngôn tình, xuyên sách, hệ thống, cổ đại, tu tiên.
Edit: Yunchan
Bìa: Hi hi
Thiên hạ đồn rằng mình có cơ hội xuyên vào sách?
Lại được nghe nói cái hệ thống này siêu hãm?
Tin tức truyền đến lại nói vai chính của bản nguyên tác là người trùng sinh?
Nghe đâu mình phải tranh nam nhân với nữ chính bản nguyên tác?
...
Tạ Cẩn Du tỏ rõ thái độ, thế thì sao, dù gì cô cũng mất trí nhớ rồi.
Đạo lữ xuất chúng vô song còn cực cưng chiều cô đấy nhé!
Không phục thì cứ tới đây so tài với cô nào!
Yêu là chính, tu tiên là phụ thôi hà ~
Thể loại: Cổ đại, tiên hiệp, ngôn tình.
Edit: Yunchan
Các cô nương đều tương tư đại sư huynh Mộ Sơ Lương của phái Không Thiền. Vừa tuổi trẻ tài cao, lại còn ôn nhu, nhã nhặn.
Thế mà không hiểu sao Vân Khâm cứ cảm giác vị đại sư huynh này chẳng giống như trong lời đồn chút nào, không lẽ đây là đại sư
huynh giả?! =__=
Thể loại: Cổ đại, tiên hiệp, tu chân, xuyên thư, hệ thống, cường cường, 1vs1, HE
Edit: Tiểu Trùng aka Emily + Bún Đậu Nước Mắm
Văn án
Ánh trăng chiếu rọi, thanh phong thoảng qua, hoa rơi dưới nước,...trời đất bao la, thế nhưng chỉ cần một chốn nho nhỏ thế kia mà
lại khó đến vấy.
Mơ một giấc mộng, nửa thật nửa mê, nửa say nửa tỉnh, chỉ thấy dường như đã nhìn thấu hồng trần...
Thanh Hàn quan, vẫn luôn trống vắng, từng bước cô tịch truy đuổi đường tu tiên.
Tội gì, tội gì.
“Chân nhân đang cười ai sao?”
“Bản thân ta.”
Cả đời này, không hỏi trường sinh, chỉ hỏi hồng trần.
Version ngắn gọn:
Thái thượng lão tổ không muốn trở thành tiên, phải làm sao bây giờ!
Đây là câu chuyện về nhân vật chính xuyên thư bị hệ thống cưỡng chế trói buộc, cuối cùng lại chơi chết hệ thống~
Ma đạo ngay thẳng công X Tiên đạo thờ ơ thụ
Trong nóng ngoài lạnh chính là công, ngoài nóng trong lạnh chính là thụ
Đúng, chính là kỳ quái như vậy, đừng hiểu sai 0.0
Editor: V.O
Thể loại: cổ ngược, tiên yêu
Số chương:18 chương
Giới thiệu:
Ái nhân...
Sư môn...
Cẩm Tịch mệt mỏi....
Nàng không muốn phân biệt ai đúng ai sai nữa...
Không cần biết ai có lỗi với ai nữa, nàng chỉ mong muốn một điều duy nhất: đó là thiếu niên trong trí nhớ có thể sống sót
Vì vậy, nàng dùng hết sức, liều cả tính mạng.
Nhưng Cẩm Tịch không biết là, thiếu niên cố gắng lâu như vậy, chống đỡ lâu như vậy, cũng là vì có thể sạch sẽ trở lại bên cạnh
nàng.
Truyện Phù Sinh Mộng Tiếu Vong Thư của tác giả Diệp Tiếu có thể coi là phần hai của Tam sinh ước, nhân vật chính của truyện chính
là con Phượng hoàng tai quái Phượng Âm cùng Dạ Tịch nguyên quân - hai tội đồ đã phá banh chành vận mệnh của các bác vai chính ở
phần I ấy. Nói thế chắc chúng ta cũng đoán được, hài thôi rồi, cũng có ngược và đặc biệt, đầy bất ngờ.
Nữ chủ từ đầu đến cuối yêu hai người: đầu tiên là Thanh Hòa, đến sau là Dạ Tịch (Thái Uyên). Nhưng cuối cùng mới biết, dù hai
người đó có tình với nàng đi chăng nữa thì từ đầu đến cuối cũng chỉ là màn kịch để trợ Thái Uyên ma thần trở về mà thôi.
Đây là một hồi chấp nhất, vượt qua ngàn vạn năm, dây dưa vấn vít. Đế quân Phượng tộc kiêu ngạo, vì lịch kiếp mà vướng vào khúc mắc
với tiểu Ma vương Tiên giới. Hồng Hoang khô cằn, trường kiếm của người thiếu niên chắn cho nàng một lần thiên kiếp, khiến nàng
đơn thuần ngã vào yêu. Thế nhưng, dưới trời hoa đào mưa hạnh, vị tôn thần thượng cổ là nàng lại chớp mi cười yếu ớt trong nỗi
thống khổ tột cùng. Hắn nói, ví bằng chỉ cầu vui vẻ nhất thời, chẳng uổng cuộc đời ngắn ngủi nên cứ mặc sức phong lưu.
Thanh Hòa là bạn của cha nữ chính, khi nữ chính còn bé đã tỏ ra rất chìu chuộng nàng, thậm chí từng trêu đùa khi nữ chính lớn lên
sẽ cưới nàng. Chính vì thế nữ chính khi đến tuổi thiếu nữ đã theo đuổi hắn, bày tỏ nguyện vọng muốn hắn cưới nàng...nhưng hắn
không chấp nhận. Sau đó, trong một trận chiến tiên ma hắn đã hi sinh thân mình để cứu nữ chính, trở thành một giấc mộng ghi tâm
của nàng, và cũng vì thế nàng không từ bất cứ điều gì để tụ hồn cho hắn.
Tên truyện: Huyền Vũ*
Tác giả: Yêu Hi Cẩn
Thể loại: ngôn tình, cổ đại, OE hướng HE, lịch sử giả tưởng, tiên hiệp, huyền huyễn, kiếp trước kiếp này, hắc ám, linh dị thần
quái, góc nhìn nam chính
Chuyển ngữ: Thanh Ninh
– Dịch & edit: Yii & AQY
– Beta: Maria, Sherlyn
Phong cách tác phẩm: Hắc ám
Giới thiệu:
Một chú rùa đen mang ơn nhưng lại lười không muốn đi trả ơn.
Một người không biết tình bắt nguồn từ nơi nào.
Huyền Vũ bị bắt hạ phàm trả ơn, lấy tính cách lười biếng của chàng, cuối cùng chàng sẽ trả ơn như thế nào đây.
Cái gọi là số mệnh đã định, thật ra chỉ là chưa bao giờ từ bỏ ý định dây dưa mà thôi.
*
PS: Lâu lắm rồi không viết nam x nữ…
Bộ truyện này sẽ không làm mọi người vui vẻ, cho mọi người xem vài thứ một cách trần trụi.
Tôi hy vọng văn của tôi xưa nay không chỉ có náo nhiệt mà thôi.
Tag: Linh dị thần quái, Kiếp trước kiếp này, Trời xui đất khiến, Phương đông huyền huyễn
*
Note của chủ nhà: Trong truyện sẽ dùng lẫn lộn cả “ta-ngươi”, “cô, dì, chú, bác”… ai không thích thế thì cân nhắc trước khi đọc
truyện nhé.
Sau khi tốt nghiệp, Hứa Hoặc uốn tại giáo hoa bạn gái mướn trong phòng không muốn phát triển, chơi bời lêu lổng, mê muội mất cả ý chí.
"Hắn vậy mà tại ngươi mướn trong phòng nuôi trí mạng Nhãn Kính Vương Xà? Quá kinh khủng!"
"Hắn đi đêm câu, còn cho ngươi đi đưa ăn đưa uống?"
"Tranh thủ thời gian chia tay đi! Hắn căn bản là không xứng với ngươi!"
Nhưng Hứa Hoặc trùng sinh, mặc dù vẫn như cũ là đồ chơi, nhưng không còn tang chí.
Nuôi độc sủng, đi câu cá, nấu cái ưng, lưu cái chim, làm đồ chơi văn hoá, đãi đồ cổ. . .
Hứa Hoặc: "Ta muốn một bên chơi, còn vừa đem tiền kiếm! Làm thần hào, hảo hảo sủng thê."
Nhưng Hứa Hoặc không biết là, hắn giáo hoa bạn gái cũng là người trùng sinh.
Giáo hoa bạn gái: "Bạn trai của ta, ta gấp bội sủng! Thích rắn độc? Ta mua! Thích gì ta đều thỏa mãn hắn! Về phần chia tay? Không thể nào! Không nói đời này, chính là kiếp sau cũng không có khả năng!"
Thể loại: Đô thị tình duyên, hào môn thế gia, yêu thích không rời.
Edit: Lạc Lạc
Số chương: 65 chương + 10 ngoại truyện
Lần đầu tiên Lộ Dao nhìn thấy Hắc Viễn Chu là lúc cô mười tuổi.
Lúc đó cô chỉ biết rằng Hoắc Chu chính là ông bố đã nhiều năm giúp đỡ trẻ em nghèo vùng núi.
Khi đó, Hắc Chu vừa mới tốt nghiệp còn đang tìm việc, lại có người nhìn anh gọi một tiếng chú.
Lần thứ hai Lộ Dao nhìn thấy Hoắc Viễn Chu, cô đã 25 tuổi.
Nhưng tiếng "chú" kia cô không tài nào kêu ra khỏi miệng được.
Lộ Dao: "Cái này... Cháu có thể gọi chú là anh Hoắc được không?"
Hoắc Viễn Chu như cười như không: "Tôi gọi bố của cháu là anh, cháu lại gọi tôi là anh sao?"
Lộ Dao: "..."
【Hướng dẫn đọc】
1, Xa cách gặp lại;
2, Chữa lành ấm áp, không ngược;
3, Nam nữ chính vì yêu mà cố chấp.
“Cô dám đoạt bạn trai tôi, thì tôi sẽ làm mẹ kế của cô!”
Tưởng như một câu nói đùa hay một câu giận dỗi giữa những côgái đang cãi nhau, nhưng thế nhưng đó lại sẽ thành sự thật
Các bạn sẽ cảm thấy, ôi chà chà, đại thúc đã có con gái lớn thếnày mà còn ve vãn người ta, còn cô kia lại cam nguyện làm tiểu tam,
sẽ thấy phản cảm đúng không?
Ấy đừng đừng, lướt sơ bên ngòai như thế sẽ làm bạn bỏ đi một quyển truyện hay và anh đại thúc cực kì thâm tình đó.
Cảm giác của mình lúc ban đầu cũng y như bạn, nhưng vẫn thắcmắc và tiếp tục lướt bởi anh đại thúc này quá mặt dày, và dần dần tôi
bị cuốn hút.
Trích:
“'Chú lo bao đồng quá rồi, nếu chú rảnh thì chú về dạy con gái chú. Già đầu rồi còn đi cướp giật đồ của người khác'”
“Cám ơn chú đã lo cho tôi, chỉ một tên tiện nam đó làm sao đánh ngã tôi được, cô ta chẳng qua có người cha giàu có mà thôi, cha
tôi không giàu thì tôi sẽ tìm cha nuôi. Đến lúc đó cô ta xài Chanel, tôi sẽ mặc LV, cô ta lái Mercedes, tôi sẽ lái Volvo. Đối phó
với loại tiểu tam như thế chẳng có gì hay bằng mình phải sống tốt hơn cô ta vui vẻ hơn cô ta.”
Tùng San càng nói càng muốn cười, quá có lý tưởng, có khát vọng ! Đặc biệt chuyên tâm, quả thực cảm động.
Thất tình chính là có thể cho một cô bé nháy mắt trưởng thành một cô gái.
cô cảm thấy mình hình như là tẩu hỏa nhập ma Đông Phương Bất Bại, còn kém tiên phúc vĩnh hưởng thọ cùng trời đất .
Nam chính lặng lẽ đáp:
“Kiếm đâu cho xa, có người cha nuôi giàu có trước mặt emr ồi đây.”
Càng nói, Cố Thừa Tây càng dựa càng gần.
"Con gái chú vừa cướp bạn trai tôi, xoay lưng lại thì chú đã bảo tôi làm má 2 của cô ta, chú rảnh quá hay chú thấy đám nhà báo
thiếu tin giật gân nên tạo cơ hội vậy'
'Em bảo em kiếm đàn ông giàu bao nuôi em để trả thù con bé,đơn giản thôi, chọn anh cho bớt việc. Bên đây anh cúp tiền ăn sáng của
nó, bên kia anh mua LV hay Prada cho em xài'
'Chú à, chú cho con hỏi một câu, cô ấy là con gái ruột của chú à? Sao con thấy chú thù cô ấy hơn cả con vậy?!’
Thể loại: Hiện đại, cường thủ hào đoạt
Tên nhân vật: Hà Nghiên, Phó Thận Hành, Lương Viễn Trạch.
Editor: Only Me
Một câu chuyện tình yêu ngược cả nam lẫn nữ dài đằng đẳng, cả hai đối đầu với nhau tự hành xác nhau.Anh là một gã đàn ông lòng dạ
hiểm ác, một linh hồn không chịu khuất phục, và một mối quan hệ nhập nhằng sai trái? Bốn năm trước, cô tống hắn vào tù, cho đến
khi xác định hắn bị lãnh án tử hình, mới thật sự yên tâm. Bốn năm sau, hắn kéo cô xuống địa ngục, tận mắt nhìn cô bị vũ nhục tổn
thương nhưng vẫn không từ bỏ hận thù. Đây là một màn trả thù được chuẩn bị công phu, cũng là một màn báo thù bền bỉ kiên nhẫn. Phó
Thận Hành vẫn luôn cho rằng, Hà Nghiên sẽ là đồ vật nằm trong lòng bàn tay hắn.
Nói đơn giản một câu: Trước đó, nam chính hành hạ nữ chính thành những mảnh vụn. Về sau, nữ chính hành hạ nam chính thành tro?
Không sai, đơn giản chính là như vậy. Đọc đoạn đầu, đừng tưởng nam chính nhân từ nương tay. Đọc đoạn sau, cũng đừng hy vọng nữ
chính từ bỏ ý đồ.
Bạn đang đọc truyện Tôi Sinh Con Cho Tổng Tài Đại Ác của tác giả Nhược Mộng. Vô tình lên giường cùng một người đàn ông lạ mặt,
Tiêu Linh mang trong mình dòng máu của anh, tổng giám đốc tập đoàn MR đình đám.
Cô phải làm sao bây giờ?
Hoắc Tư Thần thay người yêu như thay áo, đã bao giờ cho phép người khác mang thai con của mình?
....
“Tôi có thai rồi, là con của anh!”
“Cô có biết mình nói gì không?”
“Có, chính là… sự thật.”
Hoắc Tư Thần lạnh lùng nhìn cô, xoay người rời đi. Anh không tin mình lại có thể lên giường với một con nhỏ quê mùa như vậy, đừng
nói đến việc cô ta có thể mang thai.
Ông xã trúng số 15 tỷ rồi nên đôi nên cặp với tiểu tam, cô phải làm sao?
Gả cho người đàn ông quyền thế nhất Bắc Thành, làm mợ chủ Dạ được người người hâm mộ, từ đây nhân sinh của Thẩm Kiều thuận lợi vô
cùng. Vốn cho rằng chỉ là cuộc hôn nhân mỗi bên đều cần, ai mà ngờ cô lại đánh mất tim mình…
Nội Dung Truyện: Nếu không là tình yêu
Có câu nói, con người trong cả một đời dù sao cũng phải làm vài chuyện khiến bản thân hối hận, như thế cuộc đời mới hoàn chỉnh.
Cho đến tận bây giờ, tôi chỉ làm hai việc giúp cuộc đời mình hoàn chỉnh. Đó là việc đầu tiên là yêu anh và việc thứ hai là gả cho
anh.
Anh đã từng nói với tôi, nếu em thật sự yêu một người, dù anh ta không yêu em, em cũng phải tìm mọi cách giành được anh ta, bằng
không cả đời này em sẽ không hạnh phúc. Tôi tin vào lời khuyên đó, vì vậy tôi đã sử dụng mọi cách có thể. Cuối cùng, tôi cũng có
được anh nhưng rồi tôi lại rời xa anh.
Khi gặp hôn nhân sau hai mươi năm chờ đợi, liệu anh có phân biệt rõ, bao nhiêu là tình thân, bao nhiêu là tình yêu? Khi hai thân
thể hòa nhập là một, liệu anh có phân biệt rõ, bao nhiêu là dục vọng, bao nhiêu là nghĩa vụ? Lúc gặp lại, lướt qua vai nhau, liệu
anh có phân biệt rõ, bao nhiêu là quyến luyến, bao nhiêu là bất lực? Lúc mười đầu ngón tay đan chặt vào nhau, anh nói ra câu “Anh
yêu em, từ rất lâu rồi…”, em mới biết, người động lòng không chỉ có một mình em.
Ai Hiểu Được Lòng Em? có cái kết là một đám cưới, một cuộc hôn nhân nhưng ở đó là một cuộc tình buồn đối với những người
trong cuộc khi mà tình cảm mà họ trao cho nhau không đúng thời điểm và không đúng người nhận.
Từ khi còn nhỏ cô đã để ý đến anh nhưng lúc đó anh không để ý tới, mà lanh ại đi cặp kè với em gái cùng cha
khác mẹ của cô. Nhìn cảnh đó trái tim cô như vỡ ra từng mảnh.
Và rồi cô đem trái tim đau khổ của mình trao cho người con trai khác, nhưng đúng lúc này anh lại quay về, một cuộc
hôn nhân chớp nhoáng diễn ra. Liệu rằng hạnh phúc có còn đến với họ nữa không?
VĂN ÁN
Ông chồng không phải là người mà là ma!
Từ ngày Du Lệ tiếp nhận “Chi bảo gia truyền” thì được trao ngay một nhiệm vụ gia tộc thần thánh đó là: Tìm một người đàn ông có
thể cùng cô sinh con gái!
Du Lệ: Ha ha (Cười)!
Sau này người đàn ông cùng cô sinh con gái ấy không tìm nổi mà ngược lại lại tìm được một người đàn ông có thể giúp cô trục quỷ
hàng ma.
Nhưng thực sự không thể ngờ được là đại ma đầu lớn nhất lại ở ngay sát sườn cô, làm bạn hàng ngày với cô, hàng đêm nhập mộng quấy
rầy cô.
Ma đầu: Anh mê mẩn vì em, em lại nhẫn tâm không nghe không thấy và không gặp!
Du Lệ (≧︿≦) Khóc: Ai biết người đàn ông trong mộng hóa ra hiện thực, còn là một loại không phải người nữa, dọa chết người chứ
chẳng chơi!
PS: Đây là một Đại Ma Đầu ngủ say đột ngột thức tỉnh, ngày nào cũng muốn ăn nữ chính ngon lành, song không nỡ, đành phải ăn liên
tục không ngừng, cứ ăn ăn ăn mãi rồi cuối cùng biến nữ chính thành bà vợ của chính anh.