Duyên đến rồi duyên lại đi, nếu bạn không biết nắm bắt thì quả là một điều đáng tiếc. Nhưng trong truyện Duyên Tới Là Anh
của tác giả Đào Ảnh Xước Xước sẽ cho chúng ta một cơ hội nữa...
Một người đàn ông chỉ vì kiếp trước thơ dại mà không thể đến bên anh được.
Kiếp này vứt bỏ mọi thứ để được hết lòng yêu thương một mình anh! Tất cả chỉ vì anh.
Thế nào là Hơn Cả Hôn Nhân? Không phải đỉnh cao của tình yêu là hôn nhân hay sao? Vậy cái gì có thể hơn cả hơn nhân
được đây???
Chắc hẳn khi đọc cái tiêu đề ai cũng thấy tò mò, hấp dẫn muốn tìm ngây truyện để đọc, điều ngạc nhiên hơn cả
là truyện có nội dung rất sâu sắc, khiến bạn đọc tìm được những dòng cảm xúc khác nhau.
Với ngòi bút chân thật của Thần Vụ Quang diễn tả tâm lý rất ấn tượng. Mời các bạn theo dõi truyện ngôn tình cực hay này để cảm
nhận nhé!
Bạn đang đọc truyện Em Có Thể Nuôi Anh Không? của tác giả Xuyên Lan. Dự Dao về nhà trong một đêm mưa to gió lớn, vừa nhìn sang lại
thấy một thiếu niên cực kì đẹp đang ngồi ngay trước của nhà mình...
Hóa ra thiếu niên không hiểu sao bị mất trí, nhìn khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu kia, nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời kia, còn có
thân hình vì lạnh mà run rẩy, cô cảm thấy thật là bất đắc dĩ (Thực ra là rất hưng phấn), đem người mang vào trong nhà.
Vì anh không nhớ gì cả, nên cô đành lấy tên cho anh là Nặc Nặc, còn phải dạy anh cách sinh hoạt, cách nói chuyện, không khác gì
nuôi dạy con nhỏ cả...
Cô cho rằng, có lẽ chỉ là lòng tốt đột nhiên quấy phá, khiến cô không thèm suy nghĩ đã cưu mang anh, cô càng không nghĩ xa xôi,
càng không hề tính toán sau này thế nào, nhưng sau đó, cô lại thay đổi...
Bởi vì có một ngày, Nặc Nặc biến mất, cô tìm anh mãi không thấy, sốt ruột đến mức phát điên lên.
Thì ra anh bị người ta đuổi đánh trong ngày tuyết lớn, lúc tìm được anh ở ven đường giữa đêm khuya, anh đang co rúc bên canh đống
tuyết, trong ngực ôm thật chặt một tờ giấy nhăm nhúm bẩn thỉu.
Trên giấy là con chữ xiêu vẹo do anh tự viết và vệt nước mắt: “Tôi có chủ.”
Đằng sau là một cái tên “Dụ Dao” và số điện thoại di động của cô.
Dụ Dao cảm thấy trái tim mình run lên.
Không bỏ được, không để mất được, vậy thì cô nuôi anh cả đời.
Nhưng nuôi rồi, Dụ Dao mới phát hiện đã xảy ra chuyện lớn.
Có một ngày, chú cún con đáng yêu nghe lời của cô đột nhiên khôi phục lại bình thường, biến thành nhị thiếu gia của nhà họ Dung,
ai nghe thấy cũng sợ hãi, đuổi như đuổi vịt.
Một người quái đản máu lạnh, lòng dạ ác độc, có thể khuấy động cả một vùng trời, hết lần này tới lần khác…
Điên cuồng chắp hai tay dâng hết tất cả tài sản của mình ra, xin cô tiếp tục nuôi mình.
Thể loại: Ngôn tình
Converter: tieuthuyetedit
Editor: May
Kể từ lúc làm vợ của Thi Vực thì Thẩm Chanh đã nghĩ mình đã phải tích rất nhiều phúc mới lấy được người chồng như vậy. Cô bước
chân vào cuộc sống cưng chiều hết mực.
Lời cô cảm thấy ngọt ngào nhất khi được nghe từ anh là: "Đắc tội em, anh giáo huấn người đó thay em"
Đoạn kịch nhỏ:
Thiếu gia, có một kẻ vừa mới đắc tội với thiếu phu nhân
"..."
Thể loại: Hiện đại, ngược tâm
Dịch: Mon
Độ dài: 51 chương
Nam chính: Trùm ma túy
Nữ chính: Nằm vùng
Truyện kể về tình yêu của một trùm buôn bán ma túy và cô gái nằm vùng. Cả hai đều không phải là người thiện nam tín nữ, tuy ngược
tâm nhưng lại không phải truyện cẩu huyết.
Truyện Lục Thiếu Phàm, Em yêu anh!! của tác giả Cẩm Tố Lưu Niên là truyện ngôn tình hiện đại được xây dựng bởi các tình huống chặt
chẽ, những nút thắt sẽ vừa được cởi bỏ, vừa tạo thêm nút thắt mới khiến cho độc giả say mê.
Mẫn Nhu- một cô nàng nổi tiếng trong làng giả trí, đem lòng yêu thầm Kỷ Mạch Hằng nhưng hắn lại không hề yêu cô,
trớ trêu thay người hắn yêu lại là chị gái của cô.
Không còn cách nào khác, để lấy lại thanh danh cho bản thân mình, cô đã ấy thị trưởng thành phố đầy tài năng và nghị
lực, là cháu trai của bộ trưởng bộ tham mưu, gia đình có đầy quyền lực. Liệu cuộc sống của cô sẽ có hạnh phúc??
Cô và hắn là một đôi trời sinh . Sinh ra ở đây không phải là để có nhau mà là để cạnh tranh triệt hạ lẫn nhau ... Cô là một con
người nghệ thuật , các tác phẩm nghệ thuật của cô cũng không khá tệ , còn anh cũng như cô.
Tuy anh cũng theo nghệ thuật nhưng lúc nào cũng chê cô , bảo cô không có mắt thẩm mỹ . Từ lúc còn là sinh viên thì họ đã là kẻ thù
của nhau rồi !!! Bây giờ gặp lại thì cứ như là kẻ thù truyện kiếp gặp lại .
Anh liên tiếp phá hoại những tác phẩm của cô , hành hạ cô từ thể xác đến tinh thần ... Đừng tưởng con gái như cô lại sợ một tên
như hắn . Cuộc đối đầu cam go này sẽ kết thúc ra sao ?? Mời các bạn cùng đọc truyện Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ nhé...
Tác giả: Huynh huynh
Thể loại: Ngôn Tình
Tác giả Huynh Huynh vừa cho ra mắt bộ truyện mang tên Phương Tiên Sinh, Chờ Ngày Anh Nhận Ra Em. Sự kết hợp độc đáo giữa hai nhân
vật chính đã tạo nên một câu chuyện ngôn tình vô cảm động. Không biết giữa họ có duyên nợ gì với nhau mà ông trời cứ đưa đẩy họ
lại gần nhau để rồi bi kịch xảy ra, lúc đầu là cảm mến nhưng sau đólà hận thù. Rồi khi nào anh mới nhận ra cô đây? Liệu bao nhiêu
hiểu lầm có được hóa giải? Nhưng cho dù có thế nào đi nữa thì cô vẫn một lòng yêu anh.
Khi Lê Tranh 22 tuổi, cô yêu Phó Thành Lẫm, anh là bạn của chú cô.
Vào ngày sinh nhật cô, món quà chú của cô tặng là cổ phần của một công ty, chủ của công ty đó là Phó Thành Lẫm.
Cô bắt đầu có tính toán nho nhỏ, muốn sử dụng thân phận cổ đông để dùng quy tắc ngầm với Phó Thành Lẫm.
Phó Thành Lẫm đã nhắc cô một sự thật phũ phàng: “Em chỉ nắm giữ 0,1% cổ phần, chút cổ phần này không đáng kể.”
Lê Tranh: “…”
Chuyện gì xảy ra sau đó, chỉ có trợ lý biết.
Hôm đó, Lê Tranh đến gặp Phó Thành Lẫm, sau khi rời đi, Phó Thành Lẫm đã nhờ trợ lý đi mua khẩu trang. Trợ lý phát hiện ra rằng
môi của ông chủ đã bị cắn sưng lên. Ông chủ đã phải mang khẩu trang mấy ngày liền.
Từ lúc ấy, Lê Tranh không bao giờ đến văn phòng của ông chủ nữa.
Sau này anh mới biết, Lê Tranh đã tỏ tình với ông chủ của anh và ông chủ đã từ chối cô ấy rồi.
Nửa năm sau.
Lê Tranh đeo nhẫn kim cương, xuất hiện trong bữa tiệc sinh nhật của Phó Thành Lẫm.
Cô mỉm cười, nhẹ nhàng như dao, “Chú Phó, sinh nhật vui vẻ.”
Phó Thành Lẫm: “…”
Đôi mắt anh sâu thẳm, nhìn cô một lúc lâu.
Cuối buổi tiệc, Lê Tranh bị Phó Thành Lẫm ôm lấy, “Không phải em muốn dùng quy tắc ngầm với anh sao, cho em dùng.” Liền sau đó,
anh tháo chiếc nhẫn chướng mắt trên tay cô ra, cúi đầu hôn lên môi cô.
Đáp lại anh là hai ly rượu vang đỏ, được đổ từ trên đầu xuống.
- -
Trong ván bài xì tố, đám bạn bè vui sướng khi anh gặp họa: Nghe nói cậu bị đổ rượu, ai mà to gan thế?
Phó Thành Lẫm liếc mắt nhìn bạn mình, không nói một lời.
Một người bạn khác lại nói: Lê Tranh sắp đính hôn.
Phó Thành Lẫm ném bài trong tay, đứng dậy rời đi.
Người bạn nhìn theo anh: Sao cậu lại đi? Không chơi nữa à?
Phó Thành Lẫm: Đi cướp người.
Một câu chuyện ngọt ngào.
Cô là cô gái vô giá, cái giá của cô để người khác tìm được cũng thiệt là đắt nha. Một truyện ngôn tình hiện đại hay kể về cô gái
làm cho Tổng tài như hắn đầu tư không ít tâm phế. Sau một đêm triền miên, cô rời đi, hắn dùng bảng quảng cáo lớn nhất thành phố,
giăng biểu ngữ đầy đường ra giá trên trời tìm về...
Quảng cáo đến toàn dân như vậy làm cho cô không thể không xuất hiện…… Cô tức giận hỏi hắn: “Anh muốn làm cái gì?” Hắn vô tình tàn
nhẫn: “Đêm hôm đó, cô có mang cốt nhục của tôi không?” Nhìn thấy hai tròng mắt lạnh lẻo của hắn, cô quyết đoán trả lời… “Không
có…”
“Cô tốt nhất không nên gạt tôi, bởi vì, cô gánh vác không nổi cơn tức giận của tôi.” Sáu năm sau! Cô thành diễn viên được hoan
nghênh nhất tại đêm trao giải Kim Mã, mang theo cô con gái cưng âu yếm đi lên nhận giải, cùng con gái ngọt ngào chụp ảnh chung
trước người xem cả nước… Hắn ngồi ở trước TV, sắc mặt ngưng trọng, cô gái, cô chọc không đúng người rồi… Xem ra cô đúng là Vợ
trước giá trên trời của Tổng giám đốc lá gan mới lớn vậy...
Tạm dịch tiêu đề: Cún ngoan của vợ, thê nô của vợ, nô lệ của vợ
Thể loại: Trọng sinh, hiện đại, trước ngược nam, sủng ngọt, 3S, HE
Edit+Beta: Huyền Tô + Tô Giả Tuệ
Số chương: 48 chương
Đời trước, Tần Uyên là nam thần mà Bạch Hiểu Y cô theo đuổi suốt một đời.
Dù cả tim gan cô đều dành cho anh nhưng anh lại chưa từng quan tâm đến cô, cho dù kết hôn với cô cũng chưa từng đứng đắn nhìn cô
một cái.
Không chỉ vậy mà cô còn bị anh cứa lên những vết thương lòng chẳng thể lành.
sống lại, cô còn chưa bắt đầu với Tần Uyên, chưa gả cho hắn, tất cả thay đổi còn kịp. Chính vì vậy mà Bạch Hiểu Y cô đời này phải
quý trọng tính mạng, rời xa Tần Uyên.
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Sư đồ luyến, Thanh xuân vườn trường, Sủng, 1Vs1,
Tổng chương: 62
Editor: [L.A]_Rio
Designer: Chưa cập nhật
Văn án:
Ánh đèn mờ ảo, không gian chật hẹp, tiếng nhạc ồn ào...
Tại quán bar hỗn tạp này, Dịch Tích lại đột nhiên thấy thân ảnh của Từ Nam Nho, bước chân kiên định, bóng dáng lạnh lùng bước tới.
Bạn cô còn chưa để ý thấy sự bất thường của cô, còn chọc tay cô, vừa cười vừa nói, “Nữ hoàng quán bar sao lại không nhảy nữa?”
Dịch Tích phản ứng chậm rì rì, mặt đưa đám nhìn người đang đi tới, “Chào Từ… thầy Từ.”
Nhân ngày kỷ niệm thành lập trường 100 năm, Dịch Tích cùng đám bạn học về thăm trường cũ.
Một người bạn từng học chung nhìn về phía bục giảng, nơi người đàn ông trẻ tuổi đang đứng phát biểu mà buồn rầu nói “Thầy Từ sao
lại đi cưới vợ chứ, làm lãng phí khuôn mặt đẹp như vậy.”
Nhớ tới cảnh tượng hỗn loạn tối qua trên sô pha, Dịch Tích liền nhếch môi cười, “Loại người có vẻ ngoài đứng đắn như vậy luôn hấp
dẫn ong bướm, cậu không biết sao?”
Chú thích về truyện:
1, Đây không phải thể loại tình thầy trò (sau khi tốt nghiệp mới quen nhau, tuyệt đối không đầu độc tâm hồn người đọc).
2, Nữ chính không đứng đắn cùng với nam chính nghiêm túc.
3, Các chi tiết đại học đều là hư cấu, xin đừng cho là thật.
Thể loại: Hiện đại, HE
Số chương: 79 chương
Convert: Ngocquynh520
Editor: Tuyển editor
Khi sắp tốt nghiệp đại học thì Khương Hiểu lại phát hiện ra việc mình mang thai ngoài ý muốn, mà cha đứa bé lại là Chu Tu Lâm..
Và việc đó cũng là ước mơ của cô từ năm mười tám tuổi tới nay.
Nhưng khi ước muốn biến thành sự thật, cô chỉ muốn giả chết...
Chu Tu Lâm nhìn bản báo cáo kiểm tra sức khoẻ ở trên bàn, rất lâu mới ngẩng đầu lên, "Khương Hiểu, em có ý kiến gì không?"
Khương Hiểu ngơ ngác nhìn anh, đôi mắt lóng lánh màn sương.
Chu Tu Lâm đưa tay dụi dụi mắt, "Vậy thì kết hôn đi."
Khương Hiểu nhíu mày, "... Nhưng mà anh không thích em, sao lại muốn kết hôn chứ?"
Chu Tu Lâm nhìn cô, chậm rãi nói, "Em không muốn đứa bé à?"
Khương Hiểu cúi đầu không trả lời câu hỏi này của anh.
- - - - - -
Một ngày kia, trong lúc say rượu, Chu Tu Lâm đã thốt ra một câu, "Nếu tôi không có cảm giác với em, em có thể ngủ với tôi không?"
Editor: Wioo
Số chương: 89 chương + 22 phiên ngoại
Thể loại: Hiện đại, HE, Bác sĩ, Ngọt sủng,...
Tình cảm thầm kín của một cô gái theo đuổi chàng chàng trai mà mình theo đuổi từ khi còn là học sinh cho đến khi thành đạt trong
cuộc sống.
Ở trong thành phố ở trong bệnh việc có một khoa ngoại thần kinh lại có một vị bác sĩ trẻ tuổi mới tới tên là Thẩm Quyến, hời hợt
khách sáo, lạnh nhạt cao quý, đối xử với phụ nữ như đồng nghiệp, duy nhất chỉ với một "bệnh nhân" Tô Dạng Nhiên là hơi khác.
"Bác sĩ Thẩm, có phải não tôi bị chấn động rồi không?"
"Bác sĩ Thẩm, trong đầu tôi hình như có gì đó, đau lắm."
"Bác sĩ Thẩm..."
Sau đó Tô Dạng Nhiên bị bác sĩ Thẩm quát.
Thẩm Quyến: "Vậy có cần tôi mổ óc cô ra xem thử ở trong đó có cái gì không?"
Tô Dạng Nhiên nhìn anh cười tươi rói: "Không cần, bên trong là anh, tất cả đều là anh."
Nội dung 2:
Lúc Tô Dạng Nhiên học lớp 10 có bám theo một thiếu niên tên là Thẩm Quyến một thời gian thật lâu, tỏ tình thất bại vô số lần,
trong một lần tỏ tình thất bại thì nổi cơn tức giận, cứng rắn cưỡng hôn người ta.
Một ngày nào đó ở năm nào đó, bọn họ gặp nhau lần nữa. Một ngày nọ, Tô Dạng Nhiên đột nhiên nhớ tới một chuyện, cô hứng thú bừng
bừng hỏi Thẩm Quyến.
"Bác sĩ Thẩm, em nghe nói bác sĩ ngoại khoa nào thể lực cũng tốt là thiệt hay giả vậy?"
Thẩm Quyến liếc cô một cái, "Có tốt hay không trong lòng em tự biết mà."
Bác sĩ khoa ngoại thần kinh ít nói lãnh đạm x đại tác giả xinh đẹp lười biếng viết truyện
Cảm ơn Nhà Tâm toàn Convert, nhờ vậy mà mình phát hiện ra bộ này <3
Văn án:
Bạn đang đọc truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận của tác giả Thi Thi. Kiều Phương Hạ cảm thấy mình ở đâu cũng là một người
thừa.
Lúc bé thì ba mẹ ly hôn dù cho cô lóc van xin....
Mẹ cô lại thành vợ bé của người khác, hai mẹ con cùng tới Lệ gia, nhưng dĩ nhiên họ không chào đón
Mẹ cô đẩy cô ra, nói cô phải làm thân với con trai tình nhân của mẹ.
Sau này cô lớn lên, cô tự hiểu mình chỉ là một cô gái xa lạ ăn nhờ ở đậu nơi này.
Thế nhưng tối qua, mọi việc xảy ra hoàn toàn không phải do cô.
Lệ Đình Tuấn trong đêm tối cúp điện kia bỗng nhiên lôi kéo cô vào phòng, còn giày vò cô cả đêm, cô chỉ là một cô gái mềm ếu không
thể phản kháng được.
Tới hôm sau mệt mỏi tỉnh lại, cô trở thành kẻ đê tiện trong mắt hết thảy mọi người
Thế loại : xém ngược, sủng, H nhẹ.
Trong căn phòng tối, vang lên tiếng điện thoại chờ đã lâu mà không có người bắt máy. Một người đàn ông cầm ly rượu đã cạn từ lâu,
cả thân thể anh đang dựa vào chiếc giường, nhếch miệng, anh bấm gọi lại một lần nữa.
Khác với lần gọi trước, đầu dây bên kia đã có người bắt máy nhưng chỉ có một khoảng trống im lặng kéo dài.
Anh lên tiếng hỏi thẳng: "Em yêu anh ta?"
Thời gian chậm rãi trôi qua, đầu dây bên kia đã vang lên một giọng nói dịu dàng mang theo sự đau thương: "Cha mẹ em đã quyết định,
em không thể từ chối, em xin lỗi"
---
Anh ngồi thật lâu, ly rượu không vẫn trên tay, một bộ dáng trầm mặc trong đêm tối, có lẽ lúc này không ai hiểu được suy nghĩ trong
anh. Phải qua thời gian rất lâu, khi anh ngẩng mặt lên, đôi mắt bỗng nhiên bình thản không chút gợn sóng, anh thì thào: "Được, nếu
như em đã quyết định thì anh chúc phúc cho em"
----
Trong một ngôi nhà ở một khu phố khác cách đây đến một ngày đêm đi đường, có một cô gái mặc bộ đồ ngủ màu xanh nhạt đang ngồi
trên giường nhìn về phía chiếc đồng hồ hình con gấu. Kim giây cứ nhếch dần nhếch dần, 5 phút sau kim đồng hồ chỉ đúng 7h30, cô từ
từ đứng dậy, đi về chiếc tủ nhỏ, giở hộc tủ lấy ra một cuốn đĩa hoạt hình yêu thích rồi ra phòng khách. Lại từ từ đi về phía chiếc
tivi, không quan tâm nó đang chiếu gì, bỏ đĩa vào, đi về chiếc ghế sa lông ngồi xem. Cũng không nhìn quan tâm đến hai người đang
ngồi bên cạnh mình giờ này, ông bà Nhạc, ông đang đọc báo, bà đang cắt dưa hấu cho cả nhà.
Ông bà cũng đã quen thuộc những tình huống thế này đã 18 năm trời, xung quanh nhà ông ai chẳng biết ông bà có cô cháu gái xinh đẹp
nhưng lại ngốc, ai chẳng tiếc thương cho đứa cháu của ông bà mồ côi cha mẹ từ nhỏ nhưng lại không bình thường. Ngày xưa nghe thấy
cũng rất phiền muộn nhưng càng ngày càng không sao. Cô có ngốc cũng là cháu gái vàng cháu gái bạc của hai ông bà. Trách thì trách
trên đời này có chứng bênh tự kỉ thì đúng hơn.
Ông đọc báo thấy tin tức một cô gái bị chồng đánh đập dã man, thấy tin tức thú vị liền trò chuyện với bà, bà lắc đầu ai oán thế
giới muôn ngàn vạn trạng mà, tránh sao khỏi, Tiểu Ân nhà ta... Bà nói đến đó thì ngừng tay, quay qua ông nói:" Tiểu Ân nhà ta rồi
cũng sẽ lấy chồng, chúng ta cũng sẽ có ngày không còn lo được cho nó nữa, nó như vậy thì làm sao bây giờ? ". Một câu hỏi khiến ông
cũng nghẹn ngào. Cháu gái ngốc của ông ơi.
--- -----
Anh với tính cách lạnh lùng, vô cảm, luôn luôn một thái độ thờ ơ với mọi thứ, thêm đoạn tình vừa dang dở. Cô bị chứng tự bế bẩm
sinh, khác biệt với người bình thường. Hai con người quá khác nhau đến như vậy, không tìm được nữa điểm tương đồng, lại bị ép đến
với nhau, cuộc đời hai người sẽ thế nào đây???
Tên bản điện tử: 兔子想吃隔壁草 (tạm dịch: Con thỏ muốn ăn cỏ hang kế bên)
Tên bản sách giấy: 一瞬间喜欢你 (tạm dịch: Thoáng chốc phải lòng em)
Tác giả: 六盲星 (Lục Manh Tinh)
Số chương: 62 chương + 7 ngoại truyện.
Người dịch: Ree
Giới thiệu:
Nhà họ Giản có truyền thống làm nghệ thuật xuất hiện một cô gái nghiện net hai tai chỉ nghe thấy tiếng game.
Một khi chơi game là quên hết thời gian, đóng phim? Nghề chính? Dẹp hết.
"Đây là câu chuyện về một tuyển thủ thể thao điện tử bị giới giải trí cản trở sự nghiệp."
Giản Ngôn Chi: ADC này đẹp trai phết, tôi húp trước!
Ghi chú: Truyện ngọt ngào, nói không với tình tiết máu chó, ngược luyến tàn tâm, tiểu tam trà xanh, thích hợp để nạp đường vào cơ
thể! Liên Minh Huyền Thoại trong truyện chỉ có tác dụng làm nền!
Tác giả: Khúc Tiểu Khúc
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết, Hào môn thế gia, Song hướng yêu thầm, Nhẹ nhàng, Đô thị tình
duyên, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, Tiểu bạch, 1v1, Nữ chủ
Văn án:
1. Đường gia có hai cô con gái.
Người ngoài chỉ nghe nói qua đại tiểu thư Đường Lạc Thiển, lớn lên xinh đẹp, còn đính hôn cùng Lạc thiếu gia Lạc Trạm, được mọi
người cực kỳ hâm mộ.
Ít ai biết Đường gia còn có một cô con gái bị mù, tên là Đường Nhiễm.
Quà sinh nhật năm 16 tuổi của Đường Nhiễm là một người máy phỏng sinh học.*
*robot mô phỏng lại hình dáng của sinh vật có trong tự nhiên
Ngày người máy được gửi đến, cả nhà đều ở sảnh trước cùng Đường Lạc Thiển chuẩn bị nghênh đón Lạc Trạm lần đầu đến nhà, còn Đường
Nhiễm một mình ở trong phòng, sờ soạng đi tìm người máy của cô.
Lạc Trạm đứng ở trong bóng tối, sau một hồi mới mở miệng.
"Chào buổi tối, chủ nhân."
2. Lạc Trạm gia thế tốt, khuôn mặt hại người, đầu óc siêu đỉnh, là thiên tài AI vô số nữ sinh si mê, nhưng không ai có thể sánh
bên anh ta.
Nguyên nhân chỉ có một: Lạc Trạm thích đôi mắt mỹ nhân.
Mà để có đôi mắt anh ta thích còn khó hơn lên trời.
Sau đó Lạc Trạm cùng anh trai đánh cược là phải đóng giả người máy phỏng sinh của cô gái mù Đường gia kia trong 2 tháng.
Nhưng anh không nghĩ tới, chính mình sẽ thua trên người một cô gái mù.
3. Sau một thời gian, có tin đồn nói rằng Lạc Trạm vì muốn hủy bỏ hôn ước cùng Đường Lạc Thiển, bị Lạc lão thái gia lấy gia pháp
côn đánh thừa sống thiếu chết, lại không kêu một tiếng nào.
Mọi người đều đoán là vì ai.
Một tuần sau, Đường gia lần đầu tiên tổ chức sinh nhật cho Đường Nhiễm chúc mừng mắt cô hồi phục. Sau bữa tiệc cô uống nhiều quá,
ôm cột đá nhỏ giọng kêu muốn gặp Lạc Trạm.
Người khác sau khi nghe được liền châm biếm: "Ngay cả Đường Lạc Thiển mà Lạc tiểu thiếu gia còn chướng mắt, huống chi cô chỉ là
một đứa nửa mù, cho rằng chính mình muốn gặp liền có thể thấy?"
Nói còn chưa dứt lời, Lạc Trạm một thân chật vật từ bên ngoài chạy vào.
Lạc tiểu thiếu gia ngày thường khí phách hăng hái mà giờ hoảng đến mức trực tiếp quỳ trên mặt đất, chân tay luống cuống khẽ hôn
đôi mắt run run của thiếu nữ.
"Đừng khóc."
"Gả cho anh được không, Nhiễm Nhiễm?"
Editor: XiaoLiang
Văn án 1:
Biệt danh của Diệp Lâm Tây là: Máy tiêu hủy tiền biết đi, phiên bản giới hạn thế giới. Thực tế, trong xương cốt cô đã khắc sâu hai
chữ: Hư vinh. Có tin đồn rằng, cô chỉ vì muốn vứt bỏ “Danh hiệu” thiên kim tiểu thư không học vấn, không nghề nghiệp, nên đã bảo
cha mình đem quyên tặng hai tòa nhà, sau đó chen chân vào học viện Luật thuộc Top1 tại Mỹ.
Cho đến khi tin tức cô kết hôn với Phó Cẩm Hành xuất hiện trên khắp các mặt báo, nào là sính lễ đáng giá trăm triệu, nào là đám
cưới thế kỷ, nào là chuyện tình cổ tích đáng ghen tị, khiến chị em không khỏi xôn xao bàn tán về bí quyết cưa đổ nam thần của cô.
Diệp Lâm Tây khẽ cười: “Bởi vì anh ấy là người giàu nhất trong số các ứng cử viên kết hôn của tôi.” Nào ngờ vừa quay đầu lại, đã
thấy một người đàn ông khoác trên người bộ vest màu đen, dáng vẻ cực kỳ đẹp trai, kiêu ngạo đang đứng ở cửa uể oải nhìn cô. Diệp
Lâm Tây mặt không biến sắc nói thêm: “Ông xã của tôi còn đẹp trai nhất nữa.”
Văn án 2:
Anh là người thừa kế của gia tộc họ Phó, là một người có sắc đẹp bán nước hại dân, không ai có thể hiểu nổi lý do tại sao anh lại
kết hôn với Diệp Lâm Tây. Vì vậy, họ đã đánh cược với nhau rằng cuộc hôn nhân của anh và cô sẽ không kéo dài quá một năm. Nào ngờ,
khi hai người xảy ra tranh cãi, Diệp Lâm Tây khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nói ra hai chữ “Ly hôn”. Mọi người đều nghĩ rằng,
ngay một giây sau Phó Cẩm Hành sẽ phủi áo quay đi, nhưng anh lại khẽ thở dài, giọng nói dịu dàng: “Là anh sai rồi.”
Về sau, mọi người không thể kìm nén được sự tò mò, bèn hỏi cảm nhận của anh về việc kết hôn với Diệp Lâm Tây. Phó Cẩm Hành siết
chặt điếu thuốc trong tay, sau một lúc im lặng, anh khẽ cười: “Còn có thể thế nào chứ, là nuông chiều.”
Thực ra, đây là một câu chuyện tình yêu hết sức nhẹ nhàng:
Diệp Lâm Tây: “Chồng ơi, em muốn tất cả những ngôi sao trên trời.”
Phó Cẩm Hành: “Ừm, anh sẽ đi hái xuống cho em.”
Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, gương vỡ lại lành, nữ chủ, 1v1
Anh ngồi tù 2 năm khi đang trong kì tuyển sinh đại học. Chàng trai xuất thân từ một khu chợ, gia cảnh bình thường, tai bay vạ gió
thế nào lại bị toà án phán quyết có tội.
Cô được mệnh danh là “công chúa” của Tạ gia. Xuất thân giàu có, xinh đẹp, là “con nhà người ta” trong mắt các ông bố bà mẹ của
giới thượng lưu.
2 người lần đầu gặp nhau khi anh nhặt được hoa tai kim cương của cô. Vì đền ơn cô mua hẳn cho anh 3 tháng cơm thịt xào ớt xanh. Để
chống đối chuyện xem mắt mà Tạ gia sắp xếp, cô muốn anh làm bạn trai cô. Cứ vậy mà bên nhau 3 năm đại học.
Hoàn thành năm cuối đại học, cô chia tay anh. “Giang Trạch Dư, những người theo đuổi tôi có thể xếp hàng dài từ đây đến tận Hương
Sơn, anh vừa nghèo lại còn từng ngồi tù, dựa vào cái gì mà nghĩ rằng tôi sẽ ở bên anh suốt đời?”
Khi nói xong lời chia tay, cô cầm ô đi ngang qua anh, cô đã thoáng nghe lời nói cuối cùng của anh. Đáng tiếc cơn mưa mùa hạ ở Bắc
Kinh xen lẫn tiếng sấm, cô chỉ nghe được chữ đầu tiên, chính là từ “em”.
Vài ngày sau, cô ra nước ngoài, 5 năm chưa từng quay về.
– 5 năm sau –
Anh nhìn thẳng về phía cô: “Em có nhớ lời cuối cùng anh nói với em vào ngày chia tay không?”
“Em quả nhiên không nhớ. Anh chỉ là, muốn em đừng đi quá xa, hãy đợi anh đến tìm em, anh sẽ đi tìm em”