[Dịch] Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm
Chuyển thế vào thế giới tu tiên, Hàn Tuyệt phát hiện mình mang theo thuộc tính trò chơi, vậy mà có thể đổ xúc xắc đổi mới linh căn tư chất và tiên thiên khí vận. Kết quả là, hắn bỏ ra mười một năm lắc Tiên Thiên Khí Vận. « Tuyệt thế vô song: Tiên tư, mị lực đỉnh cấp » « Thiên mệnh kiếm si: Tư chất kiếm đạo đỉnh cấp, ngộ tính kiếm đạo đỉnh cấp » « Thân pháp tuyệt trần: Tư chất thân pháp đỉnh cấp » « Tiên đế hậu duệ: Thu hoạch được một bộ công pháp tu tiên tuyệt thế, 1000 viên linh thạch thượng phẩm » Hàn Tuyệt vì trường sinh mà quyết định lặng lẽ tu luyện, không ra đầu ngọn gió. Ngàn năm sau, tu chân giới thay hết đời này tới đời khác. Khi Tiên giới thanh lý thế gian, Hàn Tuyệt không thể không ra tay. Lúc này hắn mới phát hiện, dường như tiên thần cũng chỉ vậy mà thôi![Dịch] Thế Tử Dũng Mãnh
Thế như kỳ, người như con. Triều cương ngươi lừa ta gạt, giang hồ yêu hận tình cừu, chợ búa sướng vui đau buồn, người giống như từng quân cờ, ở trên bàn cờ xâu chuỗi xen lẫn, bắn ra từng ánh hào quang. Chiêu Hồng năm thứ sáu, trên phố thịnh truyền có phiên vương rình mò long ỷ, Hoàng Đế triệu các lộ thế tử phiên vương vào kinh, bề ngoài là cầu học, nhưng ẩn ý chính là giam lỏng làm tin. Hứa Bất Lệnh thân là thế tử của Túc Vương, dưới chân thiên tử, vốn nên thận trọng từ lời nói đến việc làm, giấu dốt tự ô (*giấu tài, tự bại hoại thanh danh). Kết quả... Quần chúng: - Hứa thế tử tài đức vẹn toàn, quả thật không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót lên làm kinh người. Hứa Bất Lệnh: - Ta không phải, đừng nói mò. Quần chúng: - Hứa thế tử quỷ kế thần sầu, có đại tài bình thiên hạ. Hứa Bất Lệnh: - Ta không có, ngậm miệng. Quần chúng: - Hứa thế tử văn thao vũ lược, chính là thịnh thế năng thần, loạn thế chi... Hứa Bất Lệnh: - Các ngươi TM... Quần chúng: - Hứa thế tử văn đào hoa phong nhã, mỹ nữ bên cạnh nhiều không kể xiết… Hứa Bất Lệnh: - Cái này… khục khục, quá khen…[Dịch] Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú (Bản Dịch)
"Đinh! Sủng thú Bạo Phong Chi Ưng của ngươi thu được Thần Thoại Cấp thiên phú - Phong Bạo Chi Tử!" "Đinh! Sủng thú Bạo Phong Chi Ưng của ngươi giết chết ma hóa chim sẻ, kinh nghiệm + 100!" "Đinh! Sủng thú Nhân Diện Tri Chu của ngươi thu được Thần Thoại Cấp thiên phú - Hủ Thần Chi Độc!" Ba trăm năm trước, linh khí khôi phục, hung thú tàn sát bừa bãi, chín phần nhân loại bỏ mạng trong miệng hung thú! Nhân loại tràn ngập nguy cơ! May mà Ngự Thú Sư đột nhiên xuất hiện, mới khiến nhân loại miễn cưỡng đứng vững gót chân, sở hữu quyền tiếp tục sinh tồn! Ba trăm năm sau, Tô Dương xuyên việt đến thế giới này, giác tỉnh Ngự Thú Sư thiên phú, thu được Dưỡng Sủng hệ thống, thu phục bồi dưỡng vô số Thần cấp sủng thú, trở thành vĩnh hằng truyền thuyết![Dịch] Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp
Thôi Hằng xuyên việt rồi, hệ thống nói cho hắn biết nơi này là một cái cao cấp tiên hiệp thế giới. Tiên Vương tung hoành, hung thú khắp nơi trên đất, các đại năng một lời không hợp liền sẽ đánh nổ tinh hệ, hủy diệt thế giới, dọa đến hắn run lẩy bẩy. Còn tốt hệ thống vì bảo hộ hắn, cung cấp ba trăm năm tân thủ bảo hộ kỳ, chỉ cần tại bảo vệ trong vùng, liền sẽ không nhận bất cứ thương tổn gì. Thế là, Thôi Hằng bắt đầu ba trăm năm con đường tu tiên. Cái này trong vòng ba trăm năm, lần lượt có người ngộ nhập nơi này. Có xuất thân thấp hèn, làm qua hòa thượng, làm qua tên ăn mày, lại có bình định thiên hạ, cứu vớt vạn dân chí lớn. Có xuất thân bất phàm, từng là tuyệt thế thiên tài, lại đột nhiên bị vận rủi, tư chất giảm nhiều, chịu đủ lặng lẽ. Có là cao quý Công chúa, lại chỉ muốn tìm chính quay về ca ca, không vì thành tiên, chỉ vì tại trong hồng trần chờ hắn trở về. Có người yếu nhiều bệnh, lại mơ ước xông xáo thiên hạ, trừ bạo giúp kẻ yếu, trở thành một đời hiệp nữ. . . . Thôi Hằng căn cứ kết giao thiện duyên tâm thái, cho bọn hắn ức điểm điểm trợ giúp. Ba trăm năm về sau, hệ thống tân thủ bảo hộ kỳ kết thúc, Thôi Hằng cũng rốt cục Kim Đan đại thành, mang lòng run rẩy đi ra ngoài. Lại phát hiện nơi này thế mà chỉ là một cái thế giới võ hiệp![Dịch] Vô Địch Thật Tịch Mịch
Lâm Phàm xuyên qua thế giới này trở thành một đệ tử bình thường. Lâm Phàm luôn sống trong tình trạng có thể bị đánh thành bánh bất kỳ lúc nào nhưng mọi chuyện đã bắt đầu thay đổi khi hệ thống mở ra. Đinh: Rút được Buff level vĩnh hằng: Bất Tử Chi Thân. Từ giây phút này, mọi thứ đều được thay đổi, cả vận mệnh của Lâm Phàm cũng vậy. Lâm Phàm: "Nếu các ngươi có thể đánh chết ta thì ta thua. Không thì ta sẽ đánh các ngươi thành bánh thịt." Nhân vật phản diện: "Cái thằng này hoàn toàn không thể giết chết được, ta không đánh!"[Dịch] Thiên Cơ Điện
Thiên Cơ môn từng là môn phái đứng đầu Trường Thanh giới, cho tới ngày cả môn phái dồn công sức xây dựng Thiên Cơ điện. Điện này xảo đoạt thiên công, khi hoàn thành thì sánh ngang Thiên Đạo. Chính vì vậy, nó không thể hoàn thành. Thiên Cơ điện bị cả Trường Thanh giới hợp lực hủy diệt, phân cắt. Thiên Cơ môn cũng từ môn phái đỉnh phong của Trường Thanh giới rớt xuống hạng tam giáo cửu lưu chuyên coi bói cho người khác. Cho tới khi Ninh Dạ được Côn Luân kính - một bảo vật trong Thiên Cơ điện - đưa tới Trường Thanh giới, rồi duyên phận dắt lối gia nhập Thiên Cơ môn, trở thành truyền nhân trực tiếp của Thiên Cơ điện bị tàn phá. Đó cũng là ngày bắt đầu đếm ngược cho tới lúc... Thiên Cơ môn diệt môn. Một nhân viên tình báo chuyên nghiệp tại thế giới trước phải làm sao để báo thù những môn phái bá chủ cả một thế giới và gây dựng lại môn phái cũ từ con số không?[Dịch] Livestream Siêu Kinh Dị
"Mọi người ơi! Mọi người ơi! Mở coi livestream Siêu Kinh Dị đi mọi người" "Hoan nghênh mọi người đến với phòng Livestream Siêu Kinh Dị. Trước khi bắt đầu livestream, mình buộc phải cảnh báo các bạn một chuyện. Chỉ có 3 dạng người có thể xem chương trình livestream của mình, đó là: kẻ có âm khí nặng nề trên thân, kẻ sắp chết trong vòng 7 ngày, và loại thứ 3, mình cũng khó giải thích rõ ràng. Mình chỉ có thể nói là.... Các bạn coi chừng sau lưng nha!!!" Những tình tiết trong truyện chỉ là do tác giả hư cấu, nếu có thật, chỉ là trùng hợp. Lưu ý: Truyện ở ngôi thứ nhất - xưng "tôi". Những đại từ nhân xưng như "hắn" không có nghĩa đang ám chỉ nhân vật chính mà còn tùy theo ngữ cảnh. Cập nhật định nghĩa: - Bát tự: Bát tự là bộ môn khoa học nghiên cứu về chu kỳ thịnh suy, cách khắc chế sinh hóa của ngũ hành.. Đây là một hệ thống lý luận dự đoán vận mệnh con người hoặc hiện tượng thiên nhiên được hình thành dựa trên những số liệu thống kê qua hàng ngàn năm. - Thần sát: Thần Sát chính là là nói về các ngôi sao chứ chả là gì to tát ghê ghớm cả. Ví dụ: Thái Tuế là 1 vị thần sát, Độc hỏa là 1 vị thần sát.[Dịch] Quỷ Bí Chi Chủ
Trong cơn thủy triều của máy móc và hơi nước, ai có thể chạm tới phi phàm? Trong màn sương mù của lịch sử và tăm tối, là ai đang thì thầm? Ta tỉnh lại trong bức màn bí ẩn, mở mắt ra trông thấy thế giới này: Súng ống, đại bác, tàu chiến, khinh khí cầu, máy vi sai; ma dược, bói toán, thần chú, Người Treo Ngược, vật phong ấn... Mặt trời vẫn rạng rỡ mỗi ngày, những điều huyền bí chưa bao giờ vắng bóng. Đây là một truyền thuyết về "Kẻ Khờ".[Dịch] Cầu Ma
Cầu ma là Nhĩ Căn kế Tiên Nghịch về sau lại một tu chân tác phẩm tâm huyết trong một chữ cầu, có hai giải, vừa là cầu khẩn, một là truy cầu. Nhưng ma lại không phải Ma Đầu, tác giả đem làm chủ góc Tô Minh mở ra một cái hoàn toàn mới tu chân cầu ma chi môn. Nếu như các bạn đã từng là fan của truyện Tiên Nghịch, chắc các bạn không thể nào quên được tác giả Nhĩ Căn, một tác giả tuy mới nhưng bút lực có thể nói là vô cùng vững chắc. Qua nhiều ngày mong đợi, cuối cùng Nhĩ Căn đã cho ra tác phẩm mới: Cầu Ma. Như thế nào là ma? Là người táng tận lương tâm, vì thành công mà không từ thủ đoạn, thậm chí tu hành ma công để thành ma đầu sao? Nhĩ Căn không nghĩ thế, Nhĩ Căn muốn viết về một MA thật sự, chứ không phải là một ma đầu thô tục âm u. Với tác phẩm này, Nhĩ Căn mong muốn truyền đạt đến cho người đọc một cuộc sống đầy nhân sinh, một nội dung động lòng người. Với tác phẩm này, Nhĩ Căn muốn xây dựng một Tô Minh đứng trên đỉnh núi nhìn xuống trời đất, mang theo ý vị tang thương và bi thương. Nếu như thế nhân đã gọi ta là ma, vậy thì dứt khoát, Tô Minh ta từ nay về sau...chính là Ma![Dịch] Côn Luân Ma Chủ
Sinh ra trong thế gia giàu có, liệu có phải là một chuyện đáng vui mừng? Chí ít nửa đời trước Lâm Diệp vui vẻ, cho tới khi mũ trò chơi mà y vừa mua nổ tung ngay lần đầu sử dụng. Tỉnh lại với một thân thể mới, một thân phận mới. Y vẫn là thiếu gia trong thế gia giàu có, chỉ có điều nơi này đã ko còn là thế giới hiện đại của y, ngay cả cái tên cũng đã thay đổi. Tên mới của y là Sở Hưu, thế giới hiện tại chính là <<ĐẠI GIANG HỒ>>, một trò chơi mà y say mê trước lúc chết. Khoan, Sở Hưu? Đây chẳng phải là tên trùm phản diện trong phần ba của trò chơi, Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo gây họa khắp giang hồ? Tên thì đúng, người cũng đúng, chỉ có thực lực và thời gian là không đúng. Lúc này Sở Hưu chỉ là một thiếu gia ăn chơi của gia tộc nhỏ, thực lực yếu kém, bị chèn ép và khinh bỉ không ngừng. Lợi thế của y là gì? Y phải làm gì trong tương lai, tìm cách bước theo con đường trong cốt truyện gốc để trở thành Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo hay tự đi ra con đường riêng cho chính bản thân? Hay cứ bắt đầu từ bước đầu tiên... thâu tóm và trả thù gia tộc của mình trước đi đã! “Giết người tru tâm, nhổ cỏ tận gốc. Ta là SỞ HƯU, hưu trong vạn sự giai hưu.”[Dịch] Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Nhất niệm thành biển cả, nhất niệm hóa nương dâu. Nhất niệm trảm nghìn Ma, nhất niệm giết vạn Tiên. Chỉ có niệm của ta... là Vĩnh hằng.[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân
Thế giới này có Nho, có Đạo, có Phật, có Yêu, có Thuật Sĩ. Hứa Thất An tốt nghiệp trường cảnh sát, yếu ớt tỉnh lại thì phát hiện mình đang ở trong nhà lao, ba ngày sau bị đày đến biên cương... Mục đích ban đầu của hắn cũng chỉ là tự bảo vệ mình, tiện thể làm một phú ông giàu có, nhàn nhã sống qua những ngày ở cái xã hội không có nhân quyền này. ... Nhiều năm sau, Hứa Thất An quay đầu nhìn lại, ở phía sau là những bằng hữu và kẻ địch trước đây đều đã chết, chỉ còn lại những đống xương trắng. <b>Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông, Sóng vùi dập hết anh hùng. Được, thua, phải, trái thoắt thành không. Non xanh nguyên vẻ cũ, Mấy độ bóng tà hồng?</b> (Thơ Lâm giang tiên của Dương Thận - Bản dịch của Phan Kế Bình) P/S của tác giả: Quyển sách không hề bi kịch! P/S của dịch giả: Truyện top Phong Vân Bảng trên qidian rất lâu. Do tác giả sử dụng khá nhiều "ngôn ngữ mạng" khiến cho quá trình dịch hơi khó khăn. Rất mong nhận được sự ủng hộ của các độc giả!