[Dịch] Mù Lòa Tróc Đao Nhân: Bắt Đầu Max Cấp Cửu Dương Thần Công
Bùm! Một tiếng sét ái tình hay gì đó vang lên, và Cố Mạch nhà ta bỗng thấy mình... ờm... không thấy gì cả. Chính xác là anh bạn trẻ vừa "xuyên không" thành công mỹ mãn vào một thế giới võ hiệp đầy kiếm hiệp và... một màu đen kịt trước mắt. Đúng rồi đó, Cố Mạch giờ là một hiệp khách phiên bản "màn hình tối"! Tưởng đâu cuộc đời game thủ xuyên không đã "toang" từ vòng gửi xe, ai dè ông trời (hay tác giả) lại thương tình, tặng ngay cho Cố Mạch một "phao cứu sinh" siêu to khổng lồ: [Hệ Thống Tróc Đao Nhân] xịn sò! Hệ thống này hoạt động cực kỳ đơn giản, như kiểu chơi game vậy: Cứ tìm mấy anh chị "giang hồ số má" đang có lệnh truy nã mà "tác động vật lý" thành công, là "ting ting", hệ thống auto tặng ngay một bí kíp võ công bá đạo nào đó. Đỉnh của chóp là quà tặng kèm luôn option "nâng cấp max level" miễn phí! Khởi nghiệp không thể nào "chanh sả" hơn! Và món quà chào sân của Cố Mạch? Không gì khác ngoài Cửu Dương Thần Công cấp độ "trùm cuối"! Ấm áp từ trong ra ngoài, nội lực căng tràn như sắp nổ tung (theo nghĩa tốt nhé!). Thế là từ đó, một huyền thoại giang hồ mới bắt đầu được viết nên. Một hiệp khách mù nhưng không hề "phế", ngược lại còn cao thâm khó lường. Cố Mạch chính thức bước chân vào con đường "Tróc Đao Nhân" đầy hứng khởi: vừa đi phá án ly kỳ, vừa "dọn dẹp" lũ yêu ma quỷ quái, lại vừa kiếm thêm "ngân lượng" rủng rỉnh tiêu xài. Nghe giang hồ đồn đại, vị cao nhân mắt không thấy đường này có một phương châm hành động rất rõ ràng: "Chỉ cần giá cả phải chăng, dù là Thiên Vương lão tử cũng tiễn lên đường bình an!"[Dịch] Đạo Gia Muốn Phi Thăng
"Đệ tử Lê Uyên, bái cầu thương thiên thụ lục!" ... Tác phẩm đã xong 《 chư giới đệ nhất nhân 》《 chư thiên hình chiếu 》《 đại đạo kỷ 》 *** Vietsub: "Đệ tử Lê Uyên, cầu trời ban hack!" [1] Chưởng Binh Lục: nhận exp/skill của binh khí. [2] Chưởng Âm Lục: nhận tình báo. Dịch: Nhật Chái Dọ Biên: Mì Cay Khum[Dịch] Xích Tâm Tuần Thiên
Thời đại Thượng Cổ, yêu tộc tuyệt tích. Thời đại Cận Cổ, long tộc biến mất. Thời đại Thần Đạo đang thịnh đã như mây khói, thời đại phi kiếm tuyệt đỉnh đã tới cuối đường...Rốt cuộc thì thế giới này đang xảy ra chuyện gì?Chân tướng đã bị vùi lấp trong dòng sông lịch sử kia, ai tới lắng nghe đây?Sơn hà ngàn dặm viết phục thi (1), càn khôn trăm năm miêu hổ đói (2).(1) Viết phục thi: ghi dấu ấn của những người đã ngã xuống.(2) Miêu hổ đói: ở đây có nghĩa là miêu tả lại sự tàn nhẫn, khốc liệt.Thiên địa chí công như vô tình,Ta có một tấm lòng son, lấy tuần thiên!Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch.)![Dịch] Quạ Ở Tây Du: Bắt Đầu Tiến Hóa Từ Việc Cướp Đoạt Kỹ Năng
Ngu Thất Dạ xuyên vào thế giới Tây Du, trở thành một con quạ đen tinh, đồng thời mở ra [Thiên Mệnh Tự Điều] — một con đường tiến hóa không tưởng. Gió nhẹ —— ngự phong —— điều khiển cuồng phong —— làm chủ phong bạo… Thôn phệ huyết nhục —— luyện hóa —— hấp thu —— tiến hóa toàn thân từ huyết nhục… Ăn sắt —— ăn kim —— thôn kim luyện thể —— thôn kim luyện khí… … Thế nhân chỉ biết đến Mỹ Hầu Vương Hoa Quả Sơn, nhưng có ai hay, nơi ấy còn có một con yêu. Một con yêu… chỉ vì Trường Sinh mà sống. Nếu đất dám ngăn, đập vỡ đất. Nếu trời dám cản, xé nát trời! Na Tra: “Ta đã dữ, hắn còn dữ hơn ta.” Dương Tiễn: “Hầu tử thì ta không ngán, nhưng con quạ đen luôn đậu trên vai hắn… mới thật khiến ta đau đầu.” Ngu Thất Dạ: “Kiếp trước các ngươi gọi ta là quạ đen tinh, ta không biện giải. Nhưng từ nay về sau… các ngươi định gọi ta là gì đây?”[Dịch] Khấu Vấn Tiên Đạo
Một thiếu niên phàm nhân bởi vì một lần ngoài ý muốn mà ngộ nhập Tiên Đạo, giãy giụa cầu tiến trên con đường tu tiên. Tiên lộ khó như lên trời, đối mặt với tầng tầng hiểm trở, tâm cầu đạo của hắn vẫn y nguyên không giảm chút nào. Lúc quay đầu nhìn lại, núi xanh vẫn còn, nhưng bằng hưu cũ đã trở thành bạch cốt. Xin Hỏi Thượng Thiên, Tu Tiên Thế Nào!! --- Khấu Vấn Tiên Đạo thuộc thể loại phàm nhân lưu, lột tả trần trụi bộ mặt tính toán lẫn nhau trong tu tiên giới. Tu vi của nhân vật chính tăng trưởng chậm rãi, lúc nào cũng trong tình trạng bị đuổi giết, nguy cơ trùng trùng, hắn phải giành giật từng giây để sống, tranh thủ từng phút một để tu luyện. Nhiều pha nhân vật chính cửu tử nhất sinh, chẳng có át chủ bài gì để trông chờ vào cả, liệu hắn sẽ phá cục như thế nào đây? Mỗi một tình tiết hẳn sẽ khiến người đọc nghẹt thở vì hồi hộp, thót tim vì kịch tính, và vui sướng khi thấy nhân vật chính vẫn sống sót nhờ vào trí tuệ và tinh thần kiên trì cũng như bản tính sát phạt của mình. Tu tiên là nghịch thiên, nhưng cũng là cơ duyên ngộ đạo, truyện phù hợp với những người đọc lâu năm và những người đã chán các truyện đánh dấu, giấu nghề, vả mặt. Nếu bạn yêu thích bộ truyện Phàm Nhân tu tiên của Vong Ngữ, vậy thì không thể bỏ qua bộ Khấu Vấn Tiên Đạo này. Hãy đồng hành cùng Tần lão ma trên con đường cầu đạo đầy gian nan này nhé![Dịch] Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa
Là một gia đinh, ngày còn nhỏ Cố An vô tình làm vỡ một bình linh hoa, lúc đang lo lắng sợ hãi thì phát hiện mình đã đoạt được mười hai năm tuổi thọ! Một con đường trường sinh cứ thế mở ra trước mắt Cố An! Để tu tiên an ổn, Cố An chọn trở thành đệ tử tạp dịch của Thái Huyền môn, hàng ngày trồng thảo dược, đoạt lấy tuổi thọ của thảo dược để tu luyện. Thông qua sự biến đổi của tuổi thọ, công pháp cơ bản của hắn không ngừng biến đổi, từ pháp môn cơ bản suy diễn thành thần thông thông thiên! Kỷ nguyên thay đổi, vật chuyển sao dời, nhân gian thế sự xoay vần. Trên thế gian dần có truyền thuyết về tiên nhân. Cố An được gọi là tiên nhân, tiêu hao một nửa tuổi thọ, giúp tu vi vượt qua cực hạn tiên đạo, chứng được cảnh giới thánh nhân, đứng trên cả thiên đạo. Tuy nhiên, một ngày nọ, một lão giả áo trắng tiên phong đạo cốt đến thăm Cố An. "Bần đạo là Huyền Thanh Tinh Quân trên trời, Hạo Thiên Đế nghe nói đạo hữu ở nhân gian làm nhiều việc thiện, nhiều lần cứu giúp chúng sinh, công đức vô lượng, đặc biệt phái bần đạo hạ giới đến triệu đạo hữu lên hàng tiên ban, nhậm chức tiên, Thần Câu Thiên Quan." "Xin hỏi Thần Câu Thiên Quan là chức vụ gì?" "Thiên đình có thần câu, có thể vượt qua trời đất, ẩn vào âm dương, Thần Câu Thiên Quan chính là người phụ trách chăm sóc, cho ăn những thần câu này." Hả? Nuôi ngựa?[Dịch] Xuyên Sách Nữ Tần, Ngày Đại Hôn Bị Nữ Chính Giết Chết
Xuyên Thư Nữ Tần, Ngày Đại Hôn Bị Nữ Chính Giết Chết. Diệp Lăng Thiên xuyên qua một bản tiểu thuyết nữ tần quyền mưu, trở thành tam hoàng tử Đại Chu, một nhân vật phản diện, vừa bắt đầu liền thành hôn cùng nữ chính Phượng Hoặc Quân? Trong đêm động phòng hoa chúc, nữ chính điên phê muốn giết ta, bởi vì nàng yêu ta tận xương? Thời điểm dao độc cắm vào trái tim, thân thể của ta lạnh, ta biết mình sống không nổi ba tập. Lúc sắp chết, hệ thống thức tỉnh, chỉ cần rút thưởng liền mạnh lên. "Chúc mừng túc chủ thu được thể chất bách độc bất xâm." "Chúc mừng túc chủ thu được bản lĩnh Mục Bất Vong." "..." Rất tốt! Ta muốn hèn mọn phát dục, giả heo ăn thịt hổ. Sau khi ta chết, nữ chính điên phê khóc rống, bởi vì nàng tự tay giết chết nam nhân mình yêu nhất![Dịch] Trẫm Có Thể Đi Đến Bờ Bên Kia Sao
Thế gian từ xưa đến nay chưa từng thiếu những kẻ lừa gạt. Có kẻ giả làm phú thương, có người mạo danh tài tử, cũng có kẻ đóng vai ăn mày. Nhưng xưa nay, chưa từng có ai dám giả làm Thiên Tử. Hứa Xương có Tào Tháo rước Hán Hiến Đế về, thì Ký Châu cũng có một vị Lưu Hiệp giống Hán Hiến Đế như đúc. Viên Thiệu liền ban chiếu khắp thiên hạ: Thiên Tử ở Ký Châu mới là thật, còn kẻ ở Hứa Xương chẳng qua chỉ là con rối do Tào Tháo dựng lên, người giả mạo Thiên Tử. Ban đầu, Lưu Hiệp chỉ vì cầu sinh giữa thời loạn thế mà chấp nhận giả danh hoàng đế — dù trùng tên, trùng họ, trùng dung mạo — cũng chỉ mong sống sót qua ngày. Nhưng dần dần, hắn len lỏi vào trung tâm quyền lực của Viên gia, từng bước rút cạn thực quyền của Viên Thiệu. Lúc ấy, hắn bắt đầu nghĩ: Xuyên đến thế giới này, chẳng lẽ chỉ để ăn no mặc ấm? Trước trận Quan Độ, Lưu Hiệp chính danh ngồi trên hoàng vị Ký Châu, nhìn xuống Viên Thiệu đang bị trói nghiêm, phục gối dưới điện. “Trẫm cả đời như giẫm trên băng mỏng. Bản Sơ, khanh nói xem, trẫm có thể bước tới bờ bên kia chăng?” Viên Thiệu nghiến răng: “Tiểu nhân gian nịnh, tu hú chiếm tổ, đoạt ta cơ nghiệp. Ngươi rồi cũng sẽ đột tử mà thôi!” Lưu Hiệp nhếch môi, ánh mắt lạnh lùng: “Bản Sơ, đến một tiếng ‘Bệ hạ’ khanh cũng không muốn gọi.” Viên Thiệu uất nghẹn: “Sớm biết vậy đã chẳng nên nghe Tự Thụ, để ngươi giả mạo Thiên Tử… để ngươi cướp lấy đại nghiệp của ta!” Lưu Hiệp phất tay, không còn nhiều lời. “Truyền chỉ — đại quân xuất chinh! Trận này, diệt Tào nghịch, phạt ngụy đế!”[Dịch] Cẩu Thành Thần Quân, Tông Môn Để Cho Ta Ở Rể
Cố Án xuyên qua tu tiên giới tầng dưới chót, ngoài ý muốn mắt thấy tông môn thiên chi kiêu nữ tàn sát đồng môn, vốn cho rằng sẽ bị g·iết người diệt khẩu, cũng may vận khí không kém sống tiếp được, nhưng lại bị cho ăn độc dược, trở thành đối phương ám tuyến. Nhiều lần khó khăn trắc trở rốt cục bái nhập tông môn, bắt đầu âm thầm thoát ly đối phương khống chế. Nhưng tại sắp thành công lúc, đột nhiên thu đến sư môn tin tức, nói tông môn cho hắn tìm một mối hôn sự. Thông gia? Đạo lữ? Tha thứ ta cự tuyệt! Tu vi suy nhược ngươi không hỏi, một tiếng hót lên làm kinh người ta không nghe. Tu tiên nên toàn tâm toàn ý, thẳng đến đại đạo, trường sinh cửu thị. Đạo lữ sẽ chỉ ảnh hưởng ta tốc độ tu luyện, sẽ chỉ chậm trễ ta lĩnh ngộ vô thượng đạo đồ.[Dịch] Bắt Lấy Ma Tu Kia
“Muốn trở thành đệ tử nội môn sao? Ăn ở đều miễn phí đấy.” Đối mặt với lời mời đầy dụ hoặc, Kim Tiểu Xuyên hoàn toàn không thể cưỡng lại, lập tức lao đầu xông vào tòa lầu chín tầng. Nào ngờ, nơi ấy lại chính là trụ sở bí mật do quan phủ lập ra để theo dõi và ghi chép hoạt động của ma tông. Giữa làn sương mù giang hồ, ai là thần, ai là ma — e rằng cũng chẳng còn quan trọng. Trường kiếm trong tay, huynh đệ bên cạnh, cứ thế bước vào con đường vạch trần từng lớp hoang ngôn dối trá…[Dịch] Gia Tộc Quật Khởi: Bắt Đầu Với Tin Tình Báo Mỗi Ngày
Đông Nam xâm lược, tộc trưởng cùng các trưởng lão đều tử trận. Phó thị chỉ còn lại Phó Trường Sinh – người con thứ tư tu chân. Trong lúc nguy nan, hắn gánh vác trọng trách kế thừa ngôi vị tộc trưởng. Dưới sự hỗ trợ của hệ thống tình báo gia tộc, hắn từng bước vững vàng phát triển thế lực, cuối cùng đưa họ Phó vươn lên đỉnh cao.[Dịch] Toàn Dân Đại Hàng Hải: Ta Bắt Đầu Một Đầu Tàu Ma
Toàn dân xuyên không, Dương Dật, thân là người chơi, bị ép phải gia nhập vào trò chơi “Toàn Dân Hàng Hải Cầu Sinh”. Một số người may mắn sở hữu những chiến thuyền đặc biệt. Tựa như Chiến Thuyền Hùng Tâm Sắt Đá, vũ trang kín kẽ đến tận răng. Tựa như Tàu Tốc Phong, xé gió rẽ sóng, nhanh đến mức chẳng ai thấy rõ bóng dáng. Tựa như Thiết Đầu Hào, với mũi tàu khổng lồ, chỉ tiến không lùi. Thế nhưng Dương Dật, chiếc thuyền mà hắn sở hữu lại mang tên Mộng Yểm Hào, là một chiếc thuyền ma… Mang đậm sắc thái hệ Cthulhu, nhân vật chính sẽ không có một cuộc sống thư thái. Đây không phải là hành trình nghỉ dưỡng ở dị giới, cũng không phải một câu chuyện nhẹ nhàng.[Dịch] Xin Các Đạo Hữu Hãy Tự Trọng!
Ngày xửa ngày xưa Tử Vi Quan tiền nhiệm nhận nuôi Khương Lâm, dù chỉ mới mặc tã mà hắn đã là đạo sĩ. Ngày xửa ngày xưa, Tiểu Khương Lâm cứu được một con hồ ly khỏi bẫy của thợ săn. Ngày xửa ngày xưa, Tiểu Khương Lâm lấy tiền tiêu vặt mua một con bạch xà rồi phóng sinh nó đi. Ngày xửa ngày xưa, một chú chim nhỏ màu xanh bị thương rơi vào trong đại quán, sau một tháng được Khương Lâm nhận nuôi, chim nhỏ mất tích. “Lâm nhi, bây giờ khí vận của nhân đạo dần suy bại, dị loại sinh sôi, ngươi phải cẩn thận, vi sư phải vũ hóa đây Ta tên Khương Lâm, hiện ta vừa nhớ lại những chuyện đã qua vừa nhìn Hồ Nữ, Thanh Loan và Bạch Xà đang trú trong đạo quán nhà mình mà rơi vào trầm tư. "Các đạo hữu, xin hãy tự trọng, bần đạo không cần các ngươi báo ân đâu!"[Dịch] Không Có Tiền Thì Tu Tiên Cái Gì?
Lão giả: “Ngươi muốn báo thù sao?” Thiếu niên: “Ta bị cường giả hết lần này đến lần khác sỉ nhục, bị sư tôn coi như rác rưởi, làm sao ta có thể không muốn báo thù?” Lão giả xoa đầu thiếu niên, thở dài: “Ngoan lắm, ta sẽ truyền công cho ngươi.” Thiếu niên kinh hãi: “Tiền bối! Như vậy sao được?” Lão giả đưa tay ra: “Đưa điện thoại của ngươi cho ta.” Thiếu niên nhìn vào màn hình điện thoại, chấn động: “Tiền bối! Đây là đâu ra trăm năm công lực vậy?” Lão giả mỉm cười: “Ngoan nào, đây là công lực dự phòng của ngươi ở Thiên Đình, sau này cần gấp thì cứ việc lấy ra mà dùng, đừng để bị người khác ức hiếp nữa.” Thiếu niên nhíu mày: “Đây chẳng phải là pháp lực tín dụng sao? Ta lo…” Lão giả: “Thiên Đình là nền tảng lớn, người dùng mới vay trăm năm công lực được miễn lãi trong 30 ngày, lãi suất ngày thấp nhất chỉ nửa ngày công lực, còn chưa bằng ngươi vận công một chu thiên.” … Trương Vũ hừ lạnh một tiếng, tắt ngay quảng cáo phía trên.[Dịch] Sơn Hải Đề Đăng
Nữ nhân cầm tay thiếu niên, hướng dẫn hắn viết ra chữ "Sư", thế là thiếu niên có họ. Đốt đèn soi sơn hải, khát vọng tỏa sáng không thua ánh trăng.[Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)![Dịch] Thôn Phệ Tinh Không 2 - Khởi Nguyên Đại Lục
La Phong mang theo Giới Thú Ma La Tát xuyên qua luân hồi, đi tới Khởi Nguyên đại lục...[Dịch] Ta Tại Trong Núi Lập Tức Thành Tiên
Nhân sơn là tiên, ta trong núi, cho nên ta thành tiên! —— —— —— —— Chuyển thế trùng sinh Vương phủ con thứ Cố Nguyên Thanh, không tu hành thiên phú, vốn cho là mình sẽ làm cái ông nhà giàu nằm ngửa vượt qua cả đời. Lại bởi vì Cố vương thế tôn lầm đem Tông Sư cảnh suy yếu kỳ hoàng thất Công chúa lướt đến đưa là phân đất phong hầu chi lễ, bị cầm tù núi sâu, khóa lại đạo tràng, đi đến con đường trường sinh. Xem núi ngộ đạo, ngự sử vạn vật, thả câu chư thiên, một đoạn tu hành Thần Thoại từ đó bắt đầu. . . . . . Bốn năm sau, Đại Càn Hoàng Đế mang đến một đứa bé: "Đợi ta tấn thiên, hắn là Đại Càn Thiên Tử." . . . Mấy trăm năm về sau, Đại Càn con dân chỉ vào tiên khí lượn lờ, thẳng nhập Vân Tiêu đại sơn: "Theo ta Thái Tổ nói, năm đó cái này Bắc Tuyền sơn cao bất quá mấy trăm trượng! Chỉ vì trong núi có tiên. . ."[Dịch] Dạ Vô Cương
Ngày hôm đó, mặt trời lặn xuống và không bao giờ mọc lên nữa...[Dịch] Cái Gì Tà Pháp? Ta Đây Là Đường Đường Chính Chính Chính Pháp
"Sư huynh, sư nương cũng là sư phụ, chẳng lẽ huynh thật nhẫn tâm nhìn sư nương chịu khổ hay sao?" Lâm Phàm nhíu mày hỏi. "Tâm can ta đau như cắt, sao có thể nhẫn tâm?" Sư huynh đáp, giọng nói nghẹn ngào. "Vậy thì tốt, chúng ta cùng nhau... giết sư phụ!" "Được!" Chân Thực Giới Thiệu: Ngũ trọc ác thế, mạt pháp giáng lâm. Thói đời sa đọa, kỷ cương sụp đổ, đạo đức luân thường đều tan thành mây khói. Yêu ma hoành hành ngang ngược, quỷ quái hoành hành khắp chốn, chúng sinh lầm than, oán thán vang vọng trời cao. Lâm Phàm, một đạo sĩ trẻ tuổi tu luyện tại Thiên Đạo Quan, nay đã thành tựu viên mãn, quyết định xuống núi, bước vào hồng trần cuồn cuộn, mở ra một kỷ nguyên trừ ma diệt tà, khơi mào một thời đại trảm yêu phục ma, không hẹn ngày kết thúc. Khi khoác lên mình trường bào đạo sĩ, trong lòng hắn là chúng sinh, là trách nhiệm trừ ma vệ đạo. Hắn dùng đạo lý, dùng lòng thương xót chúng sinh để cảm hóa thế gian, lấy đức để khuất phục tà ma. Nhưng khi cởi bỏ đạo bào, tay cầm rìu bổ củi, đạo lý của hắn chính là nắm đấm, là lưỡi rìu sắc bén, khai thiên lập địa, chém ra một càn khôn tươi sáng! "Ngươi còn tự xưng là đạo sĩ? Những tà pháp ngươi thi triển còn độc ác hơn cả yêu ma bọn ta!" Yêu ma tà túy kinh hãi kêu lên. "Đạo trưởng! Xin người hãy buông rìu xuống, khoác đạo bào lên, chúng ta hãy ngồi xuống nói chuyện phải trái, giảng đạo lý có được không?" Tuyệt thế ác nhân run rẩy cầu xin. P/s: "Ngươi mau mặc đạo bào vào, nhanh mặc vào!", "Tà pháp gì chứ? Đây rõ ràng là chính đạo chi pháp của Thiên Đạo Quan ta!"